Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

Phần 5: Lời cảm ơn

Sau giờ nghỉ trưa, trong khi tất cả mọi người đều ở trong lớp học thì 2 học sinh mới chuyển đến đang phải …dọn nhà vệ sinh vì tội leo cổng.
Cái nhà vệ sinh vừa to vừa rộng, có đến mấy chục phòng và chỉ vẻn vẹn có 2 đứa dọn. Vừa nhọc, vừa uất ức đến nghẹn cổ, Naruto gào lên:

- Hinata-chan, cậu cứ mắng, cứ chửi tớ đi! Chỉ vì tớ mà cậu bị vạ lây!_giọng ”van xin” tha thiết

- Cậu nói gì thế? Tớ cũng đã leo cổng mà, dĩ nhiên cũng phải chịu phạt chứ!

Hinata mỉm cười, lời nói cũng rất dịu dàng. Naruto ôm đầu gào lên. Cô ấy càng như vậy cậu chỉ cảm thấy mình thật tội lỗi.

- Đã bị phạt rồi mà còn không biết giữ trật tự hả?

Naruto quắc mắt, chĩa thẳng cây lau nhà vào cái mặt lạnh lùng đến “nhẫn tâm” đang đứng tựa lưng ở cửa vào.

- Tôi gào lên thì sao chứ? Cậu chẳng biết mở lòng với người mới gì cả! Đồ Hội phó độc ác! Dã man!

Sasuke chẳng có biểu hiện tức giận gì, chỉ điềm nhiên nói:

- Cậu bị phạt tiếp dọn lớp học vì tội cố tình làm ồn.

Naruto tức giận. Cậu quăng cây lau nhà, lao tới vung cú đấm thẳng vào mặt Sasuke nhưng cậu ta né được. Hinata kêu lớn ngăn cản nhưng Naruto vẫn không dừng lại.

- Cậu có biết chống người thi hành công vụ sẽ bị phạt gì không hả?_Sasuke giơ tay đỡ cú đấm của Naruto. Lực tay của cậu ta rất mạnh khiến tay cậu ê ẩm.

- Đằng nào thì tôi cũng đang chịu phạt, có phạt thêm nữa thì đã sao? Như nhau cả thôi

Sasuke tức giận. Cậu chưa từng thấy tên nào vừa lỳ lợm, vừa hiếu chiến như tên này. Hơn nữa, cách đánh của cậu ta tuy có hơi bát nháo nhưng đều có chủ đích. Động tác nhanh gọn, dứt khoát. Rõ ràng Naruto là con nhà võ. Nếu cậu ta đánh nghiêm túc, Sasuke không chắc là mình sẽ trụ lâu được.

- Bộ hết chỗ rồi hay sao mà đánh nhau trong nhà vệ sinh thế hả?

Tiếng nói lạ vang lên đột ngột khíến cả 2 phải dừng tay. Hinata ngỡ ngàng, mặt đỏ lựng khi nhìn thấy cái người đang đứng ở cửa vào đó.

- Neji?_Sasuke ngạc nhiên_Sao cậu lại ở đây?

- Đi vệ sinh thì ở đây chứ sao? Thế cậu ở đây làm gì nếu không phải là đi vệ sinh?

- Thấy không yên tâm nên đi xem mấy tên này thực hiện hình phạt thế nào.

Naruto lườm mắt nhìn Sasuke nhưng cậu ta chẳng thèm để tâm tới.

- Rồi sao lại đánh nhau?

- Tại tên ngốc này hét ầm lên nên tớ phạt dọn dẹp lớp học. Thế là hắn nhảy vào đánh tớ.

- Tôi hét ầm lên hồi nào?! Tôi chỉ gào có chút xíu thôi_Naruto cãi ngay

- “Gào” với “hét” khác gì nhau chứ?

Neji thở dài chán nản. Kể cũng lạ. Ngoài anh Itachi và cậu ra, đây là lần đầu tiên Sasuke cãi nhau om sòm với 1 người khác. Neji nhìn qua cô gái tóc xanh đứng gần đó đang cười khúc khích, và sững lại, không thể rời mắt đi được. Trong đôi mắt trắng bạc dịu hiền của cô ấy có cái gì đó thu hút cậu không thể diễn tả được bằng lời.

Hinata nhìn Neji và bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn mình. Cô ngượng ngùng cúi mặt.

Neji đã không nhìn cô nữa.

- Đủ rồi đó, Sasuke! Chúng ta phải đi thôi. Hội học sinh có rất nhiều việc phải làm, không có thời gian để cậu giỡn chơi ở đây đâu!

- Ai rảnh mà giỡn chơi?! Tớ đang làm việc đó chứ!_Sasuke có vẻ bực

- Hai cậu làm xong việc thì về lớp đi! Uzumaki, các lớp còn đang học nên đừng có làm ồn nữa!

Naruto tức giận. Có phải cậu cố ý đâu, cậu chỉ muốn bày tỏ bức xúc của mình thôi mà. Cậu đã định cãi lại nhưng đột nhiên bị Hinata bịt chặt miệng.

Xin cậu đấy! Chúng ta làm việc nhanh lên đi!”

Dù đang tức lộn ruột nhưng cô bạn đã tha thiết như vậy Naruto đành kìm nén lại, tiếp tục cầm chổi lau nhà. Hinata cũng nhanh chóng quay trở lại với công việc.

Bên ngoài cửa, đôi mắt đen láy vẫn lặng lẽ dõi theo.

. . .

- Cậu đã để ý cô ấy rồi sao?_Neji mỉm cười đầy ẩn ý

- Hỏi kiểu gì thế?_Sasuke chau mày khó chịu_Không phải cậu cũng nhìn lén cô ta mấy lần hả?

Neji sững người, có vẻ ngạc nhiên trước sự nhạy bén của cậu bạn. Hai tay đút túi quần, cậu cười nhẹ.

- Vậy là cậu cũng có cảm nhận giống như tớ nhỉ?

- Cùng một màu trắng nhưng đôi mắt của cô ấy sao lại buồn đến vậy. Và còn …

Sasuke không nói hết, đúng hơn là không biết phải nói như thế nào. Và hình như cả Neji cũng có chung 1 tâm trạng như thế. Tò mò, băn khoăn và lo lắng.

. . .

Sau 1 giờ lao động cật lực, đôi bạn cuối cùng đã dọn sạch sẽ khu nhà vệ sinh. Mệt lử người.

- Hinata-chan, cậu xin phép thầy cho tớ nghỉ buổi hôm nay nhé!_từng chữ trong lời nói của Naruto kéo lê ra một cách mệt mỏi và chán chường

- Cậu ráng lên đi mà! Mới đi học bữa đầu tiên không nên nghỉ giữa chừng.

- Cậu tưởng tớ muốn vậy chắc?! Tất cả chỉ tại tên Uchiha đáng ghét. Chúng ta mới lần đầu phạm qui mà hắn chẳng nương tay gì cả.

Hinata chỉ biết cười trừ.

- Con vật xui xẻo đó lại đến rồi kìa!

Naruto vừa dứt lời thì 1 con chim sẻ nhỏ từ trên cao đáp xuống đậu trên vai Hinata.

- Sao cậu lại nói về Ume-chan như thế?

- Mỗi ìân nó đến tìm cậu là y như rằng mặt cậu lại bí xị hoặc là sẽ bỏ đi ngay lập tức, không gọi là xui xẻo thì là gì?

Hinata chỉ mỉm cười, 1 nụ cười buồn và cay đắng. Naruto quay mặt đi. Cậu ghét phải nhìn thấy gương mặt đó của cô ấy.

Con chim sẻ ríu rít bên tai nữ chủ nhân bằng ngôn ngữ của nó rồi bay vụt đi. Dù đã đoán trước phản ứng của Hinata nhưng Naruto vẫn quay đầu lại nhìn. Cậu thấy cô ấy có vẻ lo lắng và bồn chồn.

- Ở trường mới cậu không thể tuỳ tiện muốn nghỉ lúc nào cũng được đâu

- Tớ …tớ biết. Tối nay tớ mới đi mà.

- Vậy thì được rồi.

Hinata nhìn Naruto ngạc nhiên. Không chỉ lần này. Thật ra từ trước đến giờ cô đã bỏ Naruto ở lại để đi làm nhiệm vụ rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ …

- Naruto-kun_Hinata ngần ngại_Cậu chưa bao giờ …chưa bao giờ hỏi xem tớ đi đâu

- Nếu tớ hỏi cậu sẽ nói chứ?

Hinata giật mình cúi gằm xuống. Đương nhiên là cô sẽ không nói, vì làm vậy chỉ khiến mọi việc thêm rắc rối và còn khiến Naruto gặp nguy hiểm. Thêm nữa cô rất sợ phản ứng của Naruto khi biết cô là 1 ninja dù cậu ấy chưa bao giờ nói rằng mình căm ghét ninja cả.

Naruto bước lại gần bạn, đôi mắt xanh biển đã pha chút bàng bạc của hoàng hôn.

- Cậu không phải là kiểu người chờ người khác hỏi mới trả lời. Trước giờ cậu đã giấu tớ rất nhiều chuyện. Chuyện về gia đình cậu, về cuộc sống của cậu và những việc cậu đang làm. Tớ tin cậu có lý do riêng để giấu tớ những chuyện đó. Dù rất tò mò nhưng tớ đã tự hứa với lòng mình là sẽ không bao giờ hỏi cậu nếu cậu không nói.

Hinata ngước lên, tròn mắt nhìn bạn mình.

- Tại sao, Naruto-kun?_ đồng tử khẽ rung_Tại sao cậu vẫn chấp nhận 1 người bạn như tớ? Tớ đã giấu cậu rất nhiều chuyện. Tớ không xứng được là bạn của cậu

Cô đã luôn từ dằn vặt trong lòng điều đó. Cô đã không có được 1 người bạn nào cho đến khi gặp Naruto cũng vì điều đó. Vậy mà cậu ấy vẫn không rời xa cô, vẫn luôn ở bên và ủng hộ cô. Cô thực sự không hiểu, hoàn toàn không hiểu.

- Bởi vì tớ tin cậu. Dù cậu có là ai, làm công việc gì thì tớ vẫn tin những việc cậu làm đều là những việc tốt. Đối với tớ như thế là đủ.

Đôi mắt trắng mở to hết cỡ, đồng tử rung lên dữ dội. Nơi khoé mắt tràn lên những giọt nước.

- Hả? Cậu khóc đấy à? Sao lại khóc chứ?_Naruto hốt hoảng, chân tay cứ cuống cả lên, không hiểu mình đã nói gì đụng chạm đến cô ấy

- Tớ …tớ cảm ơn cậu nhiều lắm_cô ngước nhìn cậu với đôi mắt đẫm nước_Cẩm ơn cậu vì đã chấp nhận 1 người bạn như tớ!

- Được rồi. Nói là đủ rồi, không cần phải khóc như thế! Người khác nhìn vào lại tưởng tớ bắt nạt cậu.

Hinata bật cười, đưa tay gạt nước mắt. Naruto thở phào nhẹ nhõm, cậu còn tưởng cô ấy bị làm sao. Hinata là người bạn đặc biệt và kì lạ nhất của cậu. Ngoài cái tên Hyuuga Hinata thì cậu chẳng biết chút gì về cô ấy cả. Vậy mà cậu đã làm bạn của cô ấy hơn 3 năm rồi. Nghĩ lại cũng thấy ngạc nhiên.

- Khóc xong rồi thì về lớp thôi.

Hinata vui vẻ gật đầu và cùng Naruto cùng chạy nhanh về.

Một ninja khi đã chuyển chỗ ở cũng đồng nghĩa với việc chuyển địa bàn hoạt động. Vừa nãy Ume-chan đến thông báo có lệnh triệu tập cô của tổ chức Akatsuki_tổ chức ninja tại Tokyo_ngay đêm nay. Ban đầu cô còn cảm thấy lo lắng và sợ hãi, nhưng những lời nói chân thành của Naruto đã giúp cô tự tin hơn rất nhiều, có thể vững bước tiếp tục đi con đường của mình.

. . .

Việc 2 học sinh mới chuyển đến đều bị phạt dọn nhà vệ sinh vì tội leo cổng gây “chấn động” lớp KH01. Tin đồn lan sang cả mấy lớp bên cạnh. Hai cô cậu vừa vào lớp đã nhận lấy ánh mắt kinh ngạc, tò mò và cả dè bỉu của đám bạn. Họ không dám nói gì, chỉ cúi gằm mặt chạy về chỗ ngồi.

Sasuke vẫn tảng lờ như không quen biết Hinata, nhưng lần này cách cư xử của cậu lại khiến cô ấy rất vui. Ít nhất thì ngồi ở đây cô không bị hứng thêm cái nhìn chằm chằm vào mình. Nếu Sasuke cũng vậy chắc cô chỉ có nước xin nghỉ học thôi.

- Rất vui vì được làm quen với cậu. Mong được giúp đỡ!

Sasuke kinh ngạc tròn mắt nhìn Hinata. Cô ấy chỉ đáp lại bằng 1 nụ cười rất dịu dàng.

Có gì đáng cười chứ? Cô ta thật kì lạ!”

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Phần 4: Ngôi trường của những thiên tài

Thông thường khi đến giờ ăn trưa các học sinh sẽ tập hợp lại ở cái nhà căn-tin rộng lớn nằm gần khu thể thao của trường, một phần trong số đó đã chuẩn bị trước bento mang đi từ nhà và kiếm 1 nơi nào đó thoáng mát để dùng bữa. Vốn dĩ học sinh trong trường quá đông, dù cho cái căn-tin có rộng đến mấy, dù cho người làm bếp có nhiều đến thế nào thì cái chuyện học sinh phải xếp hàng dài chờ cơm vẫn xảy ra như thường nhật. Naruto và Hinata đều mới chuyển trường đến sáng nay thì không kịp chuẩn bị bento cho bữa trưa. Hai người đã chuẩn bị sẵn tinh thần để “chiến đấu” ở căn-tin rồi. Nhưng …

- Cậu còn định bám váy con gái đến bao giờ hả? Đã đi ăn thì phải đi chung với bạn bè chứ!

Đó là lời của Inuzuka Kiba_1 thành viên của lớp KH01, ngồi ngay phía dưới Naruto. Cậu ta có mái tóc ngắn màu hạt dẻ, hai vệt đỏ dài trên má nhìn rất dễ thương (Kiba dễ thương!), và hình như có 1 cái răng nanh. Kiba có tính khá bốc đồng, nghịch ngợm và rất thẳng thắn, có vẻ khá hợp với Naruto.

- Nhưng Hinata-chan cũng là bạn của tớ mà.

- Đồ ngốc! Ý tớ là bạn khác giới kìa! Cô ta cũng có bạn của cô ta rồi.

Naruto nhìn theo hướng tay Kiba chỉ. Ở bên cạnh của Hinata lúc này có 2 người bạn gái mới. Một cô có mái tóc ngắn màu hồng, cô kia tóc dài màu vàng nhạt cột cao. Naruto chỉ nhìn được lưng họ, không thấy rõ mặt.

- Đó là ai vậy?

- Cái bà tóc vàng kia là siêu mẫu tuổi teen Yamanaka Ino, còn người bên cạnh là Haruno Sakura, sinh viên đặc biệt của Đại học Y Tokyo đó.

- Sinh viên?_Naruto tròn mắt kinh ngạc_Không phải cô ấy mới học lớp 10 sao?

Kiba đột ngột phá lên cười. Naruto đờ ra không hiểu gì cả.

- Cậu quên đây là trường Năng khiếu hay sao? Tất cả những tài năng trên đất nước Nhật Bản này đều tụ cả về đây. Chuyện đó chỉ là thường tình. Bản thân thiên tài Sasuke lớp ta cũng đã dành được học bổng của Đại học ở Mỹ đó.

Mặt Naruto lại đờ ra khiến Kiba không nhịn được cười. Naruto không hề nghĩ đến điều này. Nói vậy cậu sẽ học ở cái ngôi trường này thế nào đây? Cứ có cảm giác bị lạc lỏng giữa thế giới của những ngôi sao quá chói sáng.

. . .

Hai cô bạn mới này nhìn đẹp quá khiến Hinata cũng phải đỏ mặt. Ino quả đúng là “siêu mẫu tuổi teen”: body cực chuẩn, mái tóc dài mượt mà như 1 tấm lụa, làn da trắng hồng mịn màng, đôi mắt màu hổ phách thi thoảng chớp nhẹ làm bao nhiêu chàng trai phải quỳ xuống xin “chết”. Bạn của cậu ấy, Sakura, không chỉ có thành tích học tập đáng nể mà sắc đẹp cũng thuộc hàng hoa khôi của trường Năng khiếu: mái tóc màu hồng bồng bềnh như mây, đôi mắt màu lục bảo sáng rực đầy tự tin. Đứng cùng họ Hinata cảm thấy mình thật nhỏ bé và yếu ớt.

- Các cậu đẹp thật đấy! Tớ …tớ thấy nam sinh trường này ai cũng thích mê 2 cậu cả.

- Hi hi! Cậu quá lời rồi. Đẹp như vậy mà còn không “đá đổ” được Sasuke-kun kìa!

- Ừm. Tớ cũng không hiểu cậu ấy thích 1 cô gái như thế nào nữa_Sakura và Ino cùng nhìn nhau chán nản

Người bất lịch sự như vậy sao được con gái theo nhiều thế chứ?! Mình thì càng lúc càng thấy ghét cậu ta”, Hinata chỉ biết mỉm cười.

- Này, Hinata-san thuộc họ Hyuga nào vậy?_Ino đột ngột hỏi

- À, tớ …_cô hơi giật mình_một …một họ Hyuga của người bình thường.

- Tức là cậu không thuộc tộc Hyuga_Witch (Hyuga phù thuỷ) hay Hyuga_Nin (Hyuga ninja) phải không?

- Ừ, ừm_cô gật đầu, cố tỏ ra bình thản

- Tớ cũng đoán thế. Trông cậu không giống 1 phù thuỷ chút nào, và càng chẳng giống 1 ninja.

Hinata chỉ cười trừ. Nếu họ nhìn được cô giống 1 ninja thì việc che giấu thân phận còn có ý nghĩa gì.

- Cứ nhắc đến ninja là lại thấy bực mình. Bọn chúng thật đáng ghét! Đi đâu là gieo rắc tai hoạ đến đó y như lũ kền kền vậy.

- Đúng vậy. Cầu mong cho chúng chết hết đi để thế giới này được bình yên.

Hinata hơi cúi đầu để che đi gương mặt đang tối sầm lại. Hai bàn tay run run nắm chặt. Sau một vài giây, cơ thể đang nóng hừng hực như cái lò đã dịu xuống. Chuyện như vậy xảy ra thường xuyên và Hinata đã tự tập được cho mình cách kìm nén cảm xúc.

- Neji-san ở lớp KH01 cũng mang họ Hyuga giống cậu đấy. Có khi 2 người là họ hàng ấy nhỉ?

- À, tớ…tớ cũng không rõ lắm_Hinata có vẻ ngạc nhiên_Đây là lần đầu tiên tớ nghe thấy cái tên này.

- Vậy là cậu không biết anh ấy à? Uổng quá! Neji-san là 1 thiên tài xuất chúng, 1 vị hoàng tử đẹp trai, dĩ nhiên còn thua Sasuke-kun_Ino cười khúc khích_Tóm lại là hotboy.

- Cậu sẽ gặp được anh ấy thôi. Neji-san là Hội trưởng của chúng ta đó. Anh ấy với Sasuke-kun là bạn thân. Hai người họ rất hay đi cùng nhau, nghe đồn còn ở cùng nhà nữa.

Hinata hơi nghiêng đầu. Bạn thân của Sasuke? Có khi nào chính là người đã đi cùng cậu ta sáng hôm nay? Nếu vậy thì không có gì ngạc nhiên lắm nếu gọi anh ấy là hotboy. Rồi cô lại tự hỏi nếu Neji-san có thể làm bạn thân của 1 người bất lịch sự như Sasuke thì liệu anh ấy có giống như vậy không nhỉ?

. . .

Lúc này ở văn phòng Hội học sinh, …

Cậu nam sinh có mái tóc dài như con gái lấy ra 2 hộp bento từ trong túi xách đưa cho Sasuke 1 hộp, và mỉm cười nói:

- Ngày mai đến phiên cậu nấu đấy!

- Biết rồi. Có ai quên đâu mà nhắc hoài vậy!

- Đâu có ai quên, chỉ có người cố tình quên thôi. Tớ đã nấu thay lượt của cậu 3 lần rồi đấy!_cố tình nhấn mạnh số 3

- Hừm, không phải tớ cũng đã lau nhà thay cậu 3 lần rồi thôi?

- Ê, mấy lần đó không tính à nha!_cậu ta phản ứng ngay_Do công việc ở trưởng quá nhiều tớ kiêm không xuể đấy chứ!

- Làm thay vẫn là làm thay. Cậu có nói thế nào cũng không thay đổi được sự thật đâu.

Cậu bạn nhíu mày khó chịu, còn Sasuke lại nhếch mép cười đắc thắng.

- A, nghe nói có 2 học sinh mới chuyển đến sáng nay?

- Ừm. Họ vào lớp của tớ. Là 2 tên ngốc chúng ta gặp lúc sáng.

- Hai tên ngốc nào?

- Thằng ngốc tóc vàng và con nhỏ tóc xanh bị giật túi..

Cậu bạn “à” lên 1 tiếng như vẻ đã nhớ ra, nhưng rồi cái mặt lại trở nên ngơ khó hiểu, hỏi lại Sasuke.

- Họ ngốc à?

- Thì nhìn ngốc chứ còn sao nữa_Sasuke đìềm nhiên trả lời_Neji, cấp trên mới báo gì vậy?

Neji lặng lẽ rút trong túi áo 1 tấm ảnh nhỏ đưa cho Sasuke. Đó là chân dung 1 người đàn ông trạc tứ tuần.

- Đây là Tokie Kurou, lái xe cũ của Nhật hoàng. Chúng ta được lệnh bảo vệ ông ta thoát khỏi sự truy sát của bọn ninja.

Sasuke nhìn tấm ảnh thở dài rồi đưa lại nó cho Neji.

- Lại sử dụng ninja để giải quyết việc riêng. Cái lão Nhật hoàng đó càng ngày chẳng xem Chính phủ ra gì.

- Chỉ biết theo dõi và ngăn chặn, ngoài ra không có cách nào khác khả thi hơn sao? Tớ bắt đầu chán ngấy việc này rồi.

- Vậy thì sao? Chúng ta có quyền thay đổi cái lối làm việc cứng nhắc của mấy lão già đó chắc? Để kết thúc những chuỗi ngày vô nghĩa này chỉ có 1 cách_đôi mắt đen láy dột nhiên chuyển sang màu đỏ rực của sự hận thù_Chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt bọn Hyuuga_Nin.

. . .

Sau khi dùng bữa xong, Neji và Sasuke còn ngồi nán lại ở văn phòng cho đến gần sát giờ vào học mới rời khỏi đó. Bọn họ có vẻ muốn tránh sự phiền phức và ồn ào của đám fangirl.

- Nhiệm vụ này ông anh của cậu có tham gia không hay lại "đánh lẻ" nơi khác rồi?_Neji hỏi

- Ai biết được. Đi mà hỏi ổng ấy.

- Hình như đầu giờ anh ấy có tiết dạy Hán học lớp cậu mà. Hỏi đi!

- Cậu đi mà hỏi . Tớ không làm đâu.

Neji thấy bực mình, đang định mắng cho 1 trận thì nghe tiếng gọi lạ:

- A! Cuối cùng cũng gặp được 2 người rồi! Tớ cứ mong mãi.

Hai người nhìn thấy 1 cậu tóc vàng óng chạy lại vẻ hồ hởi như bắt được vàng. Đi cùng cậu ta là Kiba.

Neji ngạc nhiên quay qua hỏi Sasuke:

- Cậu ta nói gì lạ vậy? Cậu nói với tớ là 2 người họ cùng lớp mà.

- À, hắn chưa kịp nhìn thấy tớ mặc dù tớ ngồi cạnh bạn gái hắn.

Neji nhướng mày quay lại nhìn Naruto.

- Hồi sáng cảm ơn 2 cậu nhiều lắm! Vậy mà lúc đó không biết các cậu học cùng trường để đi cùng, báo hại bọn tớ phải leo cổng mới vào trong được.

- Cái gì? Leo cổng?_cả 3 trố mắt thốt lên

- Cậu bị khùng à? Sao lại đi khai cái chuyện “động trời” đó với Hội trưởng và Hội phó của trường chứ!_Kiba lôi Naruto lại, thì thầm

Đang cười toe toét, Naruto bỗng nhảy dựng lên như bị động kinh. Tay run run trỏ vào 2 “người quen cũ” đang nhìn mình giận dữ, giọng lắp bắp:

- Cậu …cậu vừa nói họ …

- Cái người tóc dài là Hyuuga Neji, Hội trưởng Hội học sinh. Còn kia là Uchiha Sasuke, Hội phó phụ trách kỷ luật của trường đó!

Naruto há hốc, mặt cắt không còn hột máu. Liền sau đó là tiếng hét thất thanh kinh hoàng.

"Đúng là ngu không để đâu cho hết! Tự dựng rước hoạ vào thân!"

Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

Phần 6: Ngày kinh doanh đầu tiên

Ngày thứ 20, từ sáng sớm đường phố đã đông nghẹt người. Ai nấy đều đang tất bật sắp xếp, trưng bày các sản phẩm trong gian hàng của mình. Nhóm Konoha 13 cũng đã dậy từ sáng sớm để soạn hàng. Ngay từ đêm trước, mọi sản phẩm, vật dụng chuẩn bị đều đã được đưa về nhà Sasuke để từ đó đẩy ra chợ luôn. Bọn họ phân công như sau: Tenten, Shino, Sasuke và Shikamaru chực sẵn ở gian hàng để sắp đồ và trưng bày hàng; Naruto, Lee và Chouji chịu trách nhiệm chuyển hàng từ nhà Sasuke ra chợ; số còn lại phụ cho Ino và Hinata chuẩn bị sản phẩm để bán. Mọi công việc đều được tiến hành vô cùng khẩn trương.

Trong làng không khí đã nhộn nhịp vậy, bên ngoài cũng ồn ào chẳng kém gì. Khách ra vào đông như trẩy hội (mà đúng là đang có hội thật). Izumo, Kotetsu và nhóm của Iruka làm việc muốn mệt nghỉ mà vẫn không rảnh tay được một giây nào. Trong các khách đến có cả Gaara và Kankuro.

- Kazekage-sama, rất vui vì ngài đã đến tham gia hội chợ của chúng tôi_Tsunade đích thân ra đón khách quý

- Lâu lắm Konoha mới tổ chức 1 sự kiện náo nhiệt như thế này, tôi dĩ nhiên là phải đến chứ! Temari đã tới đây rồi phải không ạ?

- Vâng_Shizune đáp_Cô ấy đến đây từ sáng hôm qua, giờ có lẽ đang ở cư xá nghỉ ngơi. Để tôi đưa 2 vị đến đó.

. . .

Khoảng 8g sáng, hội chợ khai mạc.

Phải đến cả trăm gian hàng được bày bán trong hội chợ lần này. Và không chỉ có những dân buôn bản địa mà còn đến những dân buôn đến từ nhiều làng khác nhau. Đơn cử như sạp vải của Sunagakure, gian hàng trái cây của Kirigakure, gian hàng vật dụng gia đình của Kumogakure, ...Quả là rất đông đúc và náo nhiệt.

Ngay khi vừa bước chân vào chợ, đập vào mắt những vị khách là tấm biển quảng cáo to đùng đầy màu sắc “Đặc biệt khuyến mãi cho 5 khách hàng đầu tiên được thưởng thức bánh miễn phí! Nhanh lên kẻo hết lượt!!”. Đã vậy người cầm tấm biển này là “hoàng tử” Neji và “công chúa” Sakura trong đồng phục áo trắng ghi lê cực đẹp, thu hút biết bao nhiêu là khách hàng. đứng phía sau họ 1 “hoàng tử” khác Sasuke và “công chúa” Tenten sẵn sàng dẫn đường đến 1 khuôn viên rất rộng. Khuôn viên đó có 2 gian hàng bán hoa và bánh khá nhỏ, tên chung là “Konoha 13”, phía trước gian hàng có bảy chừng 6, 7 bộ bàn ghế nhựa. Chủ của 2 gian hàng này là Ino và Hinata_những cô gái mặc tạp dề hoa vô cũng dễ thương. Đội phục vụ trong bộ đồng phục áo ghi lê, gồm Shikamaru, Choji, Naruto, Shino, Kiba và Sai đã đứng sẵn 2 bên sẵn sàng tiếp khách. Đầu tiên, Sasuke và Tenten chịu trách nhiệm dẫn khách đến tận gian hàng bánh, và Hinata sẽ mời họ thử. Nếu khách thích và muốn ăn thêm thì phục vụ sẽ mời khách ngồi xuống bàn và bưng bánh ra. Dĩ nhiên, 5 người đầu tiên sẽ được miễn phí hoàn toàn. Kết quả trong thực tế, những vị khách đầu tiên đã khen nức nở tài làm bánh của Hinata, rồi từ đó khách cứ nườm nượp kéo đến.

Bước tiếp theo là khi khách đến gian hàng của Hinata ngày một đông thì ắt sẽ không đủ chỗ và có những vị khách phải đứng chờ. Những vị khách đó sẽ dạo qua gian hàng của Ino ở bên cạnh. Các sản phẩm trưng bày trong gian hàng hoa rất đa dạng, phong phú và đều rất đẹp. Từ lẵng hoa, búp bê, móc chìa khoá, túi thơm, thiệp …và đặc biệt là “lẵng anh đào” được tặng cho những vị khách mở hàng đầu tiên. Sản phẩm độc đáo và tuyệt vời này đã làm các khách hàng thích thú vô cùng. Hệ quả là khách kéo đến đông nghẹt. Neji và Sakura đã phải “rút về” phục vụ mà làm cũng không xuể.

- Định đến sớm mở hàng cho các cậu nhưng lại kẹt việc. Nhưng xem ra các cậu làm ăn khá đó chứ!_Temari thở dài, có vẻ tiếc nuối vụ khuyến mãi. Đi cùng cô còn có Gaara và Kankuro.

Mọi người đều rất bất ngờ và mừng rỡ.

- Không sao. Không sao. Chỉ tiếc là lúc này khách hàng đông quá nên không còn dư chỗ cho các bạn ngồi. Các bạn chịu khó đứng một lúc vậy_Ino chắp tay “cầu xin” và cũng để xin lỗi

- Chuyện đó thì nhằm nhò gì. Cho chúng tôi xem bánh thế nào. Đói meo cả bụng rồi nè!_Kankuro vừa nói vừa xoa bụng cười khà khà

- Có ngay đây!_Naruto đỡ bánh từ tay Hinata rồi đưa cho các vị khách Suna. Những người khác phải lo phục vụ các khách hàng mới vào.

Cả 3 ăn rất ngon món bánh táo, đặc biệt là Kankuro, xơi liền gần chục cái. Xong bánh táo, 3 người lại được mời tiếp bánh đậu xanh, bánh mè, bánh nho …

- Ya!!! Ăn đã đời đến ngắc ngư rồi!

Hinata mỉm cười, chuyền tay cho Neji 1 chiếc hộp nhựa nhỏ, và anh đã đưa nó đến cho Gaara.

Bên trong hộp là 1 chiếc bánh bột nướng hình 1 chiếc hồ lô nhỏ giống hệt với chiếc hồ lô Gaara đang đeo trên lưng.

Gaara mở tròn mắt ngạc nhiên nhìn Hinata.

- Đây là món quà tôi thay mặt mọi người ở Konoha gửi đến Gaara-sama sự biết ơn sâu sắc về những gì ngài đã làm cho chúng tôi bao năm qua. Tôi không biết ngài có hài lòng về nó không nhưng cũng xin ngài hãy nhận lấy như nhận tấm lòng thành của chúng tôi.

Cặp mắt không chân mày của vị Kazekage trẻ tuổi nổi tiếng lạnh lùng đang bắt đầu rung lên đầy cảm kích. Anh nắm chặt hộp nhựa đựng bánh, ngước mắt nhìn chủ nhân của món quà đặc biệt này. Cô ấy mỉm cười rất dịu dàng, những người bạn Konoha đứng quanh đó cũng đang mỉm cười nhìn cậu cũng những cái gật đầu nhẹ.

- Mọi người đã có lòng thì tôi xin nhân. Số tiền mua những chiếc bánh kia chúng tôi sẻ trả đầy đủ.

- Ấy không! Bọn tớ mời các cậu mà. Tiền nong gì_Sakura vội nói

- Không làm vậy được đâu_Shikamaru đột ngột “chặn họng” Sakura_Nếu chúng ta không tính tiền cho mấy cái người “ghét nhận ơn huệ” này thì e là từ sau họ sẽ không dám ghé gian hàng của chúng ta nữa đâu. Giá tổng cộng là 27.500 yên.

Gaara mỉm cười nhẹ.

Có cảm giác không khí xung quanh thật bình yên và ấm áp.

. . .

Hết buổi trưa rồi qua buổi chiều, khách vẫn kéo đến gian hàng “Konoha 13” không ngớt. Chỉ mới đến chiều tối đã bán hết veo, cả hàng bán ra lẫn hàng dự trữ. Doanh thu của ngày đầu tiên đã lên đến gần 3 triệu. Cả hội định kéo nhau đi làm 1 bữa linh đình mừng thắng lợi nhưng rồi lại quyết định dời đến sau hội chợ, vì phải giữ sức khoẻ cho ngày kinh doanh tiếp theo.

- Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu bán “lãng anh đào”, mỗi lẵng giá 10.000 yên_Ino viết lên giấy kế hoạch tiếp theo_Thiệp hoa và búp bê tạm thời sẽ giảm số lượng hàng vì chúng ta không có nhiều thời gian và cũng không đủ nhân lực. Ngược lại sẽ tập trung làm “lẵng anh đào”, túi thơm và gói hoa theo yêu cầu khách hàng. Hinata-chan, cậu điều chỉnh số lương các loại bánh đi nhé! Làm nhiều cái cầu kì một chút, giảm bớt mấy cái nhỏ đi.

- Theo tớ không nên điều chỉnh như thế_Shikamaru nói_Khách hàng nhỏ tuổi đặc biệt thích bánh ngọt do Hinata làm, cho nên ngày mai họ sẽ là những khách hàng tiềm năng của chúng ta. Theo tớ Hinata nên cố gắng tăng số lượng bánh ngọt và bánh nướng loại nhỏ. Các loại bánh lớn và cầu kì thì giữ nguyên số lượng và tăng giá lên một chút.

Tất cả đều gật đầu. Ý kiến của Shikamaru nghe rất hợp lý. Hinata ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

- Các nguyên liệu của chúng ta hiện giờ không đủ để làm được số lượng lớn và sức của tớ cũng có hạn. Việc này phải nhờ đến sự giúp đỡ của các cậu

- Chuyện gì cậu cứ nói. Bọn tớ sẵn sàng giúp_Kiba nói giọng chắc nịch

Hinata gật đầu, cô nói tiếp:

- Sáng mai, xin nhờ Sasuke-kun, Tenten-san và Kiba-kun đi chợ sớm mua thêm nguyên liệu. Cụ thể những món gì tớ sẽ nói lại với Sasuke-kun. Khâu làm bánh xin nhờ Neji-san và Shikamaru-kun phụ giúp được không?

- Ấy ấy! Cậu nhờ việc gì thì được chứ việc đó tớ xin kiếu!_Shikamaru giãy nãy

- Cậu đừng lo! Chỉ là phụ bếp thôi. Không có gì là khó khăn cả.

- Dù là vậy tớ cũng không làm được đâu. Tớ nói thật đấy!

- Cậu ta nói đúng đó_Temari xen vào_Tay chân vụng về như vậy không làm nổi chuyện đó đâu. Theo tớ cậu nên nhờ người khác đi.

Shikamaru quắc mắt nhìn cô nàng khoái xếch mé người khác. Hinata che miệng khúc khích cười, đoạn cô đề nghị:

- Phải rồi. Sao Temari-san không giúp bọn em 1 tay? Có thêm chị chắc chắn sẽ rất vui.

Temari giãy nãy lên còn dữ dội hơn cả Shikamaru.

- Đừng nhờ tôi chuyện đó! Tôi không làm được đâu!

Hinata tròn mắt ngạc nhiên. Hai người họ sao giống nhau quá vậy?

Sau lưng, Kankuro thì thầm với các bạn “Chị ấy cũng chẳng khác gì 1 Tenten thứ 2 đâu. Có khí còn tệ hơn.”. Ngay lập tức không chỉ Temari mà cả Tenten cũng nhảy vào đập cậu ta túi bụi.

Cả 2 người đó đều từ chối quyết liệt làm Hinata băn khoăn và lo lắng không biết nên nhờ ai trong những người còn lại. Các cậu ấy chẳng có người nào phù hợp cả.

- Liệu Kazekage có được phép tham gia cùng các cậu không?

Tất cả kinh ngạc cùng quay qua nhìn người vừa đưa ra lời đề nghị nghe “sốc hồn”

- Ga …Gaara-sama, ngài …ngài vừa nói …_Hinata lắp bắp

- Để tôi thử giúp cậu làm bánh. Tôi không chắc mình có làm được hay không nhưng tôi muốn thử. Có được không?
Hinata lúng túng thật sự, không biết phải trả lời ra sao. Cách nói của Gaara có vẻ nghiêm túc, mà cậu ấy vốn là 1 người như thế. Cô quay sang nhìn các bạn mình. Và họ cũng đang lúng túng y hệt cô.

- Ý kiến hay đó. Tham gia đi! Tham gia đi!_Naruto vừa vỗ vai Gaara vừa cười toe toét_Cậu sẽ thấy rất thú vị đấy!

Các bạn cậu đều giật mình. Sakura vội lôi Narutolại, mắng xối xả “Cậu nói lung tung cái gì vậy? Cậu ta là Kazekage-sama đó!”

“Kazekage thì sao? Tớ thấy có vấn đề gì đâu. Chính Gaara cũng muốn thế mà”, Naruto đáp lại hết sức ngây thơ khiến Sakura muốn té ngửa.

- Ngay lúc này, đứng trước mặt các cậu không phải là Kazekage mà là Gaara của Sa mạc.

Chỉ vậy thôi. Và lời đề nghị của tôi là lời đề nghị của 1 người bạn đối với các cậu.
Một lời đề nghị rất chân thành. Họ có thể nhìn thấy điều đó trong đôi mắt của cậu ấy. Kazekage thì đã sao? Tình bạn không phân biệt địa vị cao sang, thấp hèn. Sao họ có thể quên mất điều đó chứ?

- Vậy sáng mai Gaara-kun dậy sớm đến nhà Sasuke-kun phụ bọn tớ nhé!_Hinata nở nụ cười thân thiện chào đón “phụ bếp” đặc biệt.

Và Gaara đã gật đầu trả lời:

- Rõ, thưa trưởng nhóm.