Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Phần 17 : Bầu trời nhuộm đỏ


- Hinata-sama, sama đang nhìn gì thế?

Hinata nheo mắt lại vì chói dù cô đã dùng tay che bớt ánh nắng.

- Konami-san, chị thấy lạ không? Tại sao trên trời lại có vệt đỏ dài vắt ngang thế kia?

Konami ngước nhìn lên. Vệt đỏ dài mà Hinata nói nhìn như ai đó dùng bút đỏ vẽ đè lên 1 bức tranh chỉ phủ toàn màu xanh.

- Sao lại có vệt đỏ đấy nhỉ? Kì lạ thật!

Hinata cứ nhìn mãi nó. Cô có cảm giác nó đang dần loang ra, từng chút, từng chút một.

Màu đỏ như máu.

. . .

Cách nơi đó mấy chục cây số, Neji, Kou, Natsume cùng một số Cảnh Vụ của Iwa đang xem xét tại hiện trường vụ án. Tất cả mọi thứ đều được giữ nguyên không xê dịch. Theo như báo cáo từ Cảnh Vụ thì họ đã không tìm thêm được thứ gì khác thường, nhưng Neji vẫn muốn đến tận nơi xem xét một lần nữa. Anh muốn phác họa chính xác những vũ khí mà kẻ địch đã sử dụng để sau này dễ bề đối phó. Thêm nữa, nếu may mắn có khi lại tìm thêm được chút manh mối nào đó.

- Vẫn chẳng thấy gì khác thường cả_Kou thở dài chán nản_Neji-kun, còn cậu thì sao? ...Neji-kun?!

Kou ngạc nhiên khi thấy Neji đứng thần ra.

- Này!_anh vỗ vào vai Neji cái bộp_Cậu thấy gì à?

- Không_Neji lắc đầu_Tôi không thấy gì cả.

Kou không tin lắm. Miệng cậu ta thì nói vậy nhưng ánh mắt thì lại mang một ý khác. Lúc nãy khi bị anh vỗ vai, Neji đã hơi nảy lên. Rõ ràng là cậu ta bị giật mình. Nhưng anh nhìn về hướng mà Neji nhìn lúc nãy thì lại chẳng thấy gì lạ cả.

Neji đưa mắt về phía Natsume lúc này đang lật từng viên đá, vạch từng ngọn cỏ để tìm kiếm. Màu trắng trong suốt đã pha trộn chút bàng bạc, chút xanh, và cả chút ít của nâu sẫm. Bàn chân lặng lẽ bước từng bước thật nhẹ nhàng.

- Sau này dù có xảy ra chuyện gì anh cũng nhất định phải bảo vệ an toàn cho Hinata-sama đấy!

Natsume giật mình quay lại, định hỏi Neji về những lời thì thầm kì lạ vừa nãy thì thấy anh ta giơ tay lên và nói lớn:

- Mọi người, chúng ta chia nhau đi tìm xung quanh thêm một lần nữa nhé!

Tất cả gật đầu rồi tản ra mỗi người mỗi hướng. Trong khoảnh khắc đó, Natsume thấy Neji quay lại nhìn mình và mỉm cười, một nụ cười hiền và ánh mắt đầy tin tưởng như thể đã trao gửi tất cả những gì quý giá nhất của mình cho anh. Miệng còn mấp máy nói cái gì đó anh nghe không rõ. Natsume đã nghĩ là mình nhìn nhầm và lại tiếp tục công việc, không hề biết rằng sau đó Neji đã đi mất hút.

. . .

- Khá khen cho ngươi dám một mình đến đây.

Một nơi hoang vu. Xung quanh chỉ toàn là núi đá, nghe rõ cả tiếng nước đổ ầm ầm, chứng tỏ phía chân núi có một cái thác lớn. Neji mở Byakugan quan sát thì thấy có bóng người ẩn trong một tảng đá.
Bóng người bước ra lộ hình là một ninja mang khăn trùm kín mít, mặc trang phục màu xanh non và chiếc áo giáp đỏ.

- Bộ trang phục đó ...Ngươi đúng là kẻ cầm đầu nhóm cướp ninja một năm trước.

- Lâu quá không gặp. Vẫn khỏe chứ người quen cũ?

- Ta vẫn chưa chết để còn gặp ngươi, Mikage Izumo.

Hắn cười khúc khích rồi đưa tay kéo khăn trùm xuống. Neji nhíu mày nhìn lại gương mặt của kẻ mà anh đã gặp đêm hội chợ.

- Quả nhiên đã phát giác ra ta. Thảo nào mà tối qua không thấy ngươi đến.

Đúng là hắn đặt bẫy mình. Lần này phải cảm ơn Kou-san rồi.

- Ngươi thật bỉ ổi!

- A ha ha! Ta hay bị nói như vậy lắm!_Izumo gãi đầu cười

Gương mặt hớn hở, đầy vẻ ngây thơ, thân thiện làm vỏ bọc cho 1 tâm địa xấu xa, độc ác càng khiến cho Neji thấy ghê tởm.

- Biết là bẫy mà ngươi vẫn đến. Ngươi không sợ sẽ bị ta giết sao?

- Thế nếu ta không đến thì ngươi sẽ làm gì?

- Dĩ nhiên là ta đã có kế hoạch khác thay thế, nhưng ta nghĩ là ngươi sẽ đến.

- Tại sao?

- Vì ngươi không phải là kẻ có thể đứng yên nhìn người khác vì mình mà chết.

Neji ghét cái cách hắn nhìn anh, cái nhìn khinh khỉnh nửa con mắt, như thể anh đã nằm trong lòng bàn tay hắn vậy.

- Ta có vài điều muốn hỏi ngươi.

- Được thôi. Nếu ngươi còn sống ta sẽ trả lời bất cứ câu hỏi nào ngươi muốn.

Izumo búng tay cái “Tách”. Lập tức xuất hiện hai tên ninja_một dùng roi, một dùng đoản kiếm_nhảy ra từ phía sau hắn và lao thẳng về phía Neji.

Kinh nghiệm chiến đấu cũng như sự khéo léo của bản thân đã giúp Neji né được dễ dàng những đòn roi liên tiếp của kẻ địch. Không chỉ vậy, anh còn phóng chakra mang thuộc tính Phong vào hai bàn tay để phản công lại hắn (Phong khắc Lôi mà). Neji dùng Hakke Kuushou đánh hắn văng ra xa, va đập liên tiếp vào các tảng đá. Sau đó, anh lại vất vả đối phó với tên ninja sử dụng đoản kiếm cũng mang thuộc tính Phong.

- Hỏa độn!_Neji niệm ấn và thổi ra một quả cầu lửa lớn.

Neji cố tình thổi lan ra chỗ Izumo đang đứng, rồi dùng Byakugan quan sát, nhờ vậy mà kịp thời né được cú vung roi của kẻ địch đã bị anh hất văng lúc nãy. Neji ném bom khói che tầm nhìn kẻ địch rồi nhanh chóng nấp sau một tảng đá lớn dùng Byuakugan quan sát.

Từ nãy đến giờ đã tiêu hao của anh hơn nửa lượng chakra, chẳng biết còn có thể trụ được bao lâu nữa trong tình trạng này. Nơi đây toàn núi đá, là một bất lợi lớn đối với anh khi kẻ thù đều là những ninja của Iwa. Anh cần phải làm một cái gì đó trước khi bị kiệt sức hoàn toàn. Nhưng chưa kịp nghĩ ra được gì thì Neji cảm thấy cơ thể mình dần bị dính chặt vào tảng đá, không tài nào cử động được.

Là nhẫn thuật.

- Ngươi nghĩ là có thể thoát khỏi tay ta sao?_Izumo chui ra từ tảng đá đó, khoái chí nhìn “con mồi” đang giãy dụa một cách vô vọng_Chết đi!

Phía trước mặt, kẻ cầm đoản kiếm lao về phía Neji với tốc độ cực nhanh không thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
“ẦM!”

Tiếng tảng đá vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ. Nhưng không thấy Neji.

Izumo hốt hoảng nhìn xung quanh tìm kiếm và bỗng giật mình khi phát hiện ra Neji ở ngay sau lưng mình. Neji đâm kunai vào người Izumo, nhưng hắn đã kịp chuyển cơ thể sang trạng thái cứng như đá nên mũi kunai chỉ tạo ra được một vết nứt nhỏ xíu. Izumo quay phắt lại chộp lấy cổ Neji và tung một cú đấm như trời giáng vào giữa bụng anh.
Neji đổ gục xuống đất. Có cảm giác như nội tạng trong người bị đảo lộn tùng phèo. Đau đớn đến không thở nổi.

- Ngươi là tên ninja khá nhất mà ta từng gặp đấy! Ngươi chỉ mới 18 tuổi thôi phải không? Đẹp trai, cao ráo thế này, đáng tiếc là yểu mệnh quá. Thôi thì để ta hóa kiếp cho ngươi.

Thật bất ngờ. Neji không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn cười mà nói với hắn rằng:

- Ngươi mừng hơi sớm đấy!

BÙM!

Ảnh phân thân?” Izumo giật mình khi nhận ra bản thể thật của Neji đã ở ngay sau lưng. Neji đánh một chưởng vào đúng vị trí của chiếc kunai đã cắm vào từ trước. Lỗ nhỏ mà chiếc kunai tạo ra đã giúp truyền chakra của Neji vào cơ thể Izumo dù lúc đó đang ở trạng thái cứng như đá, khiến hắn bị thương, ho hộc máu. Đồng thời lúc đó Neji bị dính Lôi kích và bị kiếm chém trọng thương từ hai tên ninja kia. Anh gục xuống.

Chakra của Neji giờ đã cạn kiệt. Cơ thể ê ẩm, đau đớn. Máu từ vết thương chảy ra không ngừng. Anh cảm nhận được quả tim mình đập càng lúc càng yếu, cả thở cũng rất khó khăn. Lần này ...

- Tên khốn khiếp!_Izumo bước đến chỗ Neji. Gương mặt hắn đỏ gay vì giận dữ. Trông hắn bây giờ như một con dã thú đang khao khát xé xác con mồi ra làm trăm mảnh_Dám đả thương ta. Ta không để ngươi được chết toàn thây đâu!

Izumo biến cánh tay mình thành đá, vung lên cao chuẩn bị cho một cú đấm chỉ mạng. Còn Neji đã nhắm mắt lại chờ đợi.

Anh đã phó mặc cho số phận rồi. Đến cả cử động anh còn không làm nổi.

- NEJI-KUN!!!

Nhận ra giọng của Kou ở phía sau, Izumo niệm Thổ độn. Lập tức mặt đất nơi Neji đang nằm vỡ ra từng mảng, kéo theo Neji cùng rơi xuống ngọn thác đang đổ ầm ầm phía dưới.

- NEEEJIII!!!

Bên tai lúc này chỉ còn tiếng gió rít và tiếng nước chảy ào ạt. Mọi cơn đau đều tan biến hết.

Neji mỉm cười.

Kể ra chết ở một nơi đất khách quê người thế này đúng là tủi thân thật. Anh vẫn còn bao dự định lớn lao chưa thực hiện được, nhưng đành vậy thôi. Có lẽ anh sẽ tìm đường về lại Konoha ở nơi cửu tuyền.

Xin lỗi Hinata! Anh không thể ở bên bảo vệ em được nữa rồi.”

Vĩnh biệt!

. . .

Hinata giật mình nhìn ra ngoài cửa. Không một bóng người. Thật kì lạ! Sao cô lại nghe như có tiếng Neji gọi mình nhỉ? Mà làm sao anh ấy ở đây được. Anh hiện giờ vẫn đang ở một nơi cách đây cả chục cây số. Hinata bất giác nhìn lên trời. Đôi mắt cô mở to kinh ngạc.

Bầu trời đã nhuộm một màu đỏ từ lúc nào. Cả không gian xung quanh cũng bị tối lại bởi sắc đỏ tràn ngập che lấp cả ánh sáng mặt trời. Một bầu trời chỉ toàn máu.

Máu ở đâu mà nhiều thế này?

- Hinata-sama! Sama sao thế?_Konami hốt hoảng khi thấy Hinata đột nhiên khuỵu xuống

- Không hiểu sao ...chỗ này ...đau quá!_tay cô túm chặt vạt áo trước ngực. Cảm giác như có dao đâm vào vậy.

Không phải bị đau thông thường. Cơn đau này xuất phát từ trong tim cô, từ nơi nào đó trong ý thức của cô.

Hình như đã xảy ra chuyện gì đó.

Một chuyện gì đó rất khủng khiếp.

Neji-niisan!

Phần 16 : Mở màn


Sau những hạt mưa lất phất đầu xuân, bầu trời hừng sáng. Thấp thoáng phía xa là hình ảnh của chiếc cầu vồng bảy sắc bắc ngang bầu trời. Tuy chỉ xuất hiện trong vài phút ngắn ngủi nhưng vẻ đẹp huyền bí của nó vẫn khiến ai đó phải ngất ngây.

Hinata thả nhẹ những viên thức ăn tổng hợp xuống bể cá nhỏ. Hai con cá bảy màu háu đói đớp đớp liên tục như sợ bị ăn mất phần. Trông chúng thật đáng yêu.

- Cứ từ từ mà ăn, đừng giành nhau_Hinata nói cứ như là cá hiểu được tiếng người vậy_Ani-kun phải nhường cho Imo-chan chứ!

(Ani trong tiếng Nhật nghĩa là anh trai ,Imo là viết tắt từ imoto nghĩa là em gái. Hinata đặt cho hai con cá tên như vậy nghĩa là xem nó như anh trai và em gái)

Có vẻ hơi lạ nhỉ? Bình thường khi có trong tay một đôi cá, người ta sẽ nghĩ ngay đến việc ghép chúng thành một đôi tình nhân. Vậy mà chẳng hiểu sao Hinata lại nghĩ ra việc biến chúng thành anh em. Nhưng đó là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô. (Hơi khác người)^ ^

- Ani-kun, cậu cần phải học cách đói xử tốt với em gái như Neji-niisan của tớ ấy. Anh ấy lúc nào cũng quan tâm, bảo vệ, che chở cho tớ chứ không tranh giành như cậu đâu. Phải huấn luyện cậu lại mới được!_cô chống cằm, nhìn chăm chăm vào con “Ani-kun” nhưng trong đầu lại liên tưởng đến một hình ảnh khác_Neji-niisan là người đàn ông tuyệt vời nhất mà tớ từng gặp. Tớ không thể chê được anh ấy điểm nào cả …Càng ngày tớ càng cảm thấy anh ấy thật đáng yêu. Anh ấy luôn biết cách an ủi, động viên mỗi lúc tớ buồn phiền hay lo lắng, luôn cho tớ những lời khuyên hữu ích. Anh ấy cũng rất bướng bỉnh, nhiều lúc như trẻ con ấy. Nhưng tớ thích như thế. Đó mới chính là con người thật của anh ấy. Nhiều lúc như vậy nhìn anh ấy thật dễ thương.

Neji …dễ thương? Chẳng hiểu sao sau khi nói xong câu đó cô laị ngại ngùng đỏ mặt. Ai mà nghe được chắc sẽ nghĩ là cô khác người. Một Neji lúc nào cũng lạnh lùng, nghiêm túc như vậy mà lại nói là dễ thương, là trẻ con thì đúng là bó tay rồi. Cô cũng không hiểu nổi mình đang nghĩ gì nữa.

- Hinata-san !

Nonoko kéo cửa phòng Hinata cái xoạch mà không thèm gõ trước. Cô ấy vào phòng rồi ngay lập tức nắm lấy tay Hinata, nói:

- Hinata-san, chị ra phố mua đồ với em đi!

- Mua đồ?_cô rất bất ngờ, chỉ mới hai hôm trước Nonoko còn dành cho cô ánh mắt hình viên đạn(cả ngày hôm qua cô không gặp Nonoko)

- Đi nào! Em xin chị đấy!

Nonoko nài nỉ Hinata tha thiết lắm khiến cô không nỡ từ chối. Nhận được cái gật đầu từ Hinata, Nonoko vui mừng kéo cô ra phố.

. . .

Đường làng Iwa lúc nào cũng rất đông đúc và nhộn nhịp người qua lại, đủ cho thấy sự phồn vinh của ngôi làng này. Nhìn thấy nó cô lại nhớ làng Konoha. Cô đã đi được chín ngày rồi.

- Hinata-san, em muốn xin lỗi chị vì thái độ không tốt hôm trước. Chị tha thứ cho em nhé!

Phải nói thế nào nhỉ? Nonoko của ngày hôm trước và hôm nay trái ngược nhau hoàn toàn, cứ như là hai người khác vậy, khiến Hinata thấy mơ hồ, không biết có phải đang mơ không?

- Chị không chấp nhận lời xin lỗi của em à?

- Hả? Không. Tôi ...tôi quên chuyện đó rồi.

- Thật sao? Cảm ơn chị!

Nonoko nói rồi ôm chầm lấy Hinata tỏ vẻ vui mừng khôn xiết khiến cô ấy ngượng đỏ mặt. Hinata nghĩ mình đã sai lầm khi cho rằng Nonoko khó có thể thay đổi tâm tính trong thời gian ngắn được.

Hai cô gái cùng nhau đi mua sắm đủ thứ. Trông Nonoko vui lắm, lại còn đòi mua quà tặng cho Hinata nữa. Cô ấy cũng không tiện từ chối.

- A, chết! Em có một cuộc hẹn bây giờ mà quên béng mất. Làm sao đây?_Nonoko ôm đầu lo lắng ra mặt

- Em bận thì cứ đi đi!

- Nhưng ...

- Không phải lo cho chị đâu. Chị mua vài thứ nữa rồi về thôi.

- Vâng. Vậy ...em đi nhé!

Nonoko vẫy tay chào Hinata rồi chỉ trong một chốc đã biến mất tăm trong dòng người đi đường. Hinata khẽ mỉm cười. “Nonoko đáng yêu thật.”

Một đôi tay lạ từ phía sau bất thần ôm chầm lấy Hinata khiến cô giật mình đến đánh rớt giỏ đồ trên tay xuống đất.

Giọng nói khẽ, dịu dàng. Hơi thở phả vào bên tai cô nhồn nhột.

- Cô công chúa nhỏ đang làm gì thế?

- I ...Izumo-san!_Hinata rất ngạc nhiên, không hiểu anh ta đến phía sau mình từ lúc nào_Sao ...sao anh lại ở đây?

- Vì sao ư? Anh đi dạo phố.

- Vậy ...vậy anh có thể …buông tôi ra được không? Mọi ...mọi người đang nhìn kìa?

- Mọi người nhìn thì sao?

- Anh ...anh nói gì vậy? Chúng ta đâu có là gì của nhau. Mau buông ra!

Có vẻ sau một hồi bất ngờ Hinata đã định thần lại được. Izumo nhận thấy vậy nên mỉm cười buông tay. Hinata cúi xuống nhặt thật nhanh những thứ bị rơi vãi ban nãy vào giỏ.

- Em đi chợ có một mình à?

- Không. Tôi đi cùng Nonoko-chan, nhưng giờ cô ấy đi có việc rồi.

- Tức là bây giờ em chỉ có một mình?

- Anh định làm gì? Nếu anh dám giở trò thì biết tay tôi!

- Ha ha! Không phải vậy. Anh chỉ muốn đưa em về thôi.

- Cảm ơn anh. Tôi tự về được.

Hinata không thèm liếc nhìn Izumo mà bước thẳng đi

- Em thích Natsume à?

Hinata giật thót, khựng lại.

- Anh nói gì vậy?

- Nghe nói em và tên đó sắp làm đám cưới.

- Anh nghe thông tin đó ở đâu thế?_cô nhìn Izumo dè chừng. Thông tin liên hôn giữa tộc Hyuuga và tộc Mochitsuki
vẫn còn là bí mật kia mà.

- À, nghe thiên hạ đồn thế. Anh nói thật nhé! Trông em và nó chẳng xứng đôi chút nào. Chỉ có anh đây ..._cầm tay Hinata nâng lên cao_mới xứng với em thôi. Em lấy anh nhé!

Hinata hoảng hốt rụt tay lại. Chuyện gì thế này?

- Anh ...anh nói cái gì thế?

- Gia tộc Mikage là một gia tộc lớn và trong tương lai sẽ còn lớn mạnh hơn bất cứ gia tộc nào. Thay vì lấy Natsume thì em hãy đồng ý lấy anh đi!

- Không đời nào!

- Được thôi. Nếu anh không lấy được em thì anh cũng không để cho thằng nào được phép đụng đến em.

Đôi mắt trắng mở to bàng hoàng.

Izumo phá lên cười, quay đầu bước đi.

Chuyện này là thế nào?” Không hiểu và cũng không tin nổi. Gì thế này?

. . .

Neji và Natsume đều rất tức giận khi nghe “tai mắt” của mình kể rằng Izumo đã ôm Hinata lúc sáng. Natsume đã kể cho Neji biết Izumo cũng đã có hành vi chọc ghẹo Hinata thế nào hôm hội chợ càng khiến anh giận sôi máu. Thế là cả hai cùng qua phòng tìm Hinata hỏi cho rõ rang. Nghe cô ấy thuật lại mọi chuyện thì máu đã biến thành lửa. Hai chàng đã tính kéo nhau qua nhà Mikage tìm Izumo “tính sổ”.

- Hai người bình tĩnh lại xem nào! Không nên bị kích động quá như thế!_Kou vội ngăn lại. Có vẻ như lúc này anh là người bình tĩnh nhất.

- Anh đã nghe chuyện rồi đấy. Sao tôi có thể bỏ qua cho hắn!

- Tôi không bảo hai người bỏ qua cho hắn, chỉ xin hai người kiềm bớt cơn nóng giận lại.

- Đúng đó. Em không sao đâu mà_Hinata cũng can. Cô hoàn toàn không muốn rắc rối chút nào.

- Nhưng ...

- Nghe tôi nói được không? Đừng quên Izumo đang là đối tượng tình nghi số một. Nếu hắn cố tình bày trò này thì sao? Như vậy là hai cậu đã rơi vào bẫy của hắn rồi đấy, có đúng không?

Những lời nói của Kou đã giúp làm nguội bớt hai cái đầu đang nóng hơn lửa. Đúng vậy. Sao lại dễ bị kích động như thế?

- Dễ bị kích động như thế là vì hai người đã để trái tim ở trên đầu chứ còn sao nữa!

Cả hai giật thột. Cái anh chàng bình thường ít nói, lại có vẻ “cù lần” thế mà bỗng dưng thông minh đột xuất quá vậy? Đoán được cả họ đang nghĩ gì.

- Từ giờ cả hai phải hết sức cẩn trọng, đừng để lặp lại chuyện như thế này nữa! Tôi không phải lúc nào cũng ở bên giảm nhiệt cho hai người đâu!

Hai chàng cúi mặt lắng nghe, không dám ho he nửa lời (bỗng nhiên được đàn anh Kou giáo huấn cho một bài.)

Hinata thở phào nhẹ nhõm.

. . .

- Giờ này mà hai tên đó chưa tới tức là kế hoạch thất bại rồi_Izumo cắn bút cười sằng sặc một cách khoái chí_E hèm, giỡn chơi thế là đủ. Đã đến lúc phải săn mồi thôi.

Cây bút xoay xoay giữa hai ngón tay bất thần chỉ sau một cái lắc nhẹ, cây bút phóng vút như mũi kunai cắm phập vào một con thằn lằn đang bò trên tường. Nó giãy dụa trong một chốc trước khi tắt thở hoàn toàn.

- Hê hê. Để xem lần này ngươi chạy đi đâu, Neji.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Phần 15 : Chia nhóm


Buổi chiều, sau khi trở về từ Cảnh Vụ, Sasuke và Natsume đã kể lại cho Shiro, Konami, Neji, Hinata và Kou nghe mọi chuyện. Tất cả đều rất bàng hoàng và lo lắng. Manh mối để tìm bọn thích khách gần như đã biến mất.

- Có lẽ vẫn còn một cách_Sasuke nói_Tôi để ý thấy vũ khí mà chúng sử dụng khá lạ. Nhiều thứ tôi chưa từng thấy bao giờ. Tôi nghĩ nếu chúng ta truy tìm theo vũ khí chúng sử dụng may ra sẽ tìm được chút manh mối nào đó.

Tất cả đều gật đầu tán đồng. Neji suy nghĩ một lúc rồi nói :

- Ừm. Tôi vừa nhớ ra. Một trong số những vũ khí mà chúng sử dụng nhang nhác giống một thứ vũ khí mà tôi đã từng thấy ...Phải rồi. Là ở Takumi. Tôi đã từng thấy nó trong kho vũ khí làng Takumi.

Gần như tất cả mọi người đều giật mình khi nghe Neji nhắc đến làng Takumi. Là một ninja bất cứ ai cũng đã ít nhiều từng nghe nói đến ngôi làng nổi tiếng này.

- Neji, cậu nhớ chắc chứ ?

- Chắc chắn. Hơn một năm trước, tiểu đội của tôi đã làm nhiệm vụ ở làng Takumi. Ngày đó, do lực lượng ninja của làng Takumi bị mất mát nhiều trong chiến tranh, vũ khí của họ đang bị kẻ khác lăm le chiếm lấy, nên làng Takumi đã gửi thư cầu cứu đến Konoha. Tiểu đội của tôi nhận nhiệm vụ đến làng Takumi hỗ trợ các ninja bảo vệ kho vũ khí của họ cho đến khi pháo đài quân sự được hoàn thành. Các vũ khí trong kho đều được bảo mật, nhưng trong khi canh chừng họ vận chuyển vũ khí, tôi đã tình cờ nhìn thấy một trong số chúng. Chính là chiếc roi dài mang đặc tính Lôi mà cậu đã thấy đó, Sasuke. Chỉ có điều hồi ấy chiếc roi được thiết kế khá đơn giản chứ không cầu kì như bọn chúng sử dụng.

- Có thể chúng đã cải thiện chiếc roi cho hoàn thiện hơn. Xem như đã có manh mối rồi. Ta sẽ cử người đến làng Takumi điều tra xem.

- Khoan đã cha !_Natsume xua tay_Chúng ta đang bí mật điều tra. Cần phải bàn tính cẩn thận kẻo lại “rút dây động rừng”.

- Natsume-sama nói rất đúng. Không chỉ vậy, có thể chúng đã phục kích trên đường đi. Bọn chúng đều được trang bị những vũ khí nguy hiểm, không chừng lại bị mất mạng trước khi đến được Takumi.

- Vậy thì chúng ta phải làm sao ?_Hinata lo lắng. Chuyện càng lúc càng tiến triển theo chiều hướng phức tạp, khó kiểm soát.

- Đằng nào cũng phải đến đó phải không? Vậy để một mình tôi đi là được rồi.

Tất cả sửng sốt quay sang nhìn Sasuke.

- Ninjutsu của tôi không tệ. Chúng ta vừa phải đảm bảo bí mật, vừa phải an toàn, vậy thì để một mình tôi đi là hợp nhất.

Giữa lúc tất cả còn đang băn khoăn thì Neji đứng dậy, tiến đến nắm chặt lấy vai Sasuke và nói:

- Vậy giao lại cho cậu. Chuyện ở đây bọn tớ sẽ lo_anh quay lại nói với mọi người_Kĩ thuật ninja của Sasuke rất tuyệt, chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng vào cậu ấy. Mọi người chắc chắn đã từng nghe đến danh tiếng của Sasuke nhà Uchiha rồi phải không?

Dĩ nhiên là tất cả đều biết, kể cả chuyện Sasuke đã phản bội lại làng Konoha ra sao. Nhưng kể từ sau khi cậu ta bị mất trí nhớ, Hokage đệ VI Hatake Kakashi đã gửi thư đến các nước đồng minh xin họ hợp tác giấu kín bí mật để Sasuke có cơ hội làm lại cuộc đời, và cũng là để bảo vệ chính họ. Cũng bởi vậy mà mọi người mới lo ngại khi để một mình Sasuke đi Takumi_một vùng đất khá phức tạp. Tuy nhiên, Neji lại tin tưởng anh ta, đặt niềm tin vào anh ta, và kì thực ngoài Sasuke ra thì không ai thích hợp hơn để làm việc đó. Vậy cũng nên đặt cược thử một lần phải không nhỉ?

Sasuke đã quyết định lên đường ngay trong đêm hôm đó. Trước khi đi, anh đã dặn dò Neji:

- Cậu ở lại phải hết sức cẩn thận. Qua chuyện xảy ra vừa rồi tớ có thể khẳng định kẻ địch đang trà trộn trong làng Iwa, như vậy là rất nguy hiểm đối với cả cậu và Natsume-san đấy. Cậu tuyệt đối không được lơ là.

- Tớ biết mà. Cậu cứ yên tâm đi làm nhiệm vụ đi.

Neji nói vậy chứ anh còn lo lắng hơn cả Sasuke. Vì anh đã nhớ ra đôi mắt quen thuộc của người mà anh bắt gặp trong đêm hội chợ, nó giống hệt đôi mắt của kẻ cầm đầu nhóm cướp ninja tấn công vào Takumi hơn một năm trước. Nếu đúng là hắn thì cũng dễ lý giải tại sao anh lại bị tấn công. Và chắc chắn hắn sẽ còn tiếp tục tìm cách giết anh nhằm bịt đầu mối. Neji chỉ kể chuyện này cho Natsume và Kou nghe. Anh muốn Sasuke yên tâm làm nhiệm vụ ở làng Takumi, anh cũng không muốn làm Hinata phải lo lắng. Nếu cô ấy biết chuyện sẽ tìm cách đưa anh trở về Konoha, mà anh thì không thể yên tâm rời khỏi đây được.

- Neji, kẻ địch đã phát giác ra anh, có thể chúng sẽ dùng Hinata-san để dụ anh vào bẫy. Lúc ấy không chỉ anh gặp nguy hiểm mà còn kéo theo cả Hinata-san và những người khác nữa.

- Dĩ nhiên là tôi biết chuyện đó. Vì vậy tôi muốn nhờ anh giúp tôi bảo vệ Hinata-sama.

Natsume kinh ngạc nhìn Neji. Anh ta mà chịu để anh bảo vệ Hinata sao? Không thể tin nổi.

- Neji-kun, cậu đang dự tính chuyện gì vậy?_Kou ngạc nhiên hỏi, anh có dự cảm không lành trong câu nói của Neji_Cậu muốn đi đâu?

- Tôi không đi đâu cả. Chỉ là tôi lo cho sự an toàn của Hinata-sama.

Kou và Natsume nhìn nhau. Trầm mặc.

- Thế này không giống cậu chút nào_Kou nhỏ giọng

- Vậy sao?_Neji chỉ mỉm cười_Chẳng có gì cả đâu.

Cả hai người đều nhận ra sự bất thường trong thái độ của Neji. Trông anh ta cứ như đang chuẩn bị để đón chờ một điều gì đó sắp xảy đến, và điều đó dường như chẳng tốt lành gì. Thực ra Neji đang định làm gì vậy? Anh ta đang nghĩ gì?

. . .

Theo như miêu tả của Neji về bộ kimono khá đặc biệt của kẻ mà anh cho là tên cầm đầu nhóm cướp ninja, Natsume đã nhận diện được kẻ tình nghi là Mikage Izumo. (Izumo là kẻ thích ăn mặc nổi bật nơi đám đông để gây sự chú ý nên bộ kimono của anh ta thực sự rất ấn tượng) Natsume đã bố trí người phục kích quanh nhà Mikage để theo dõi động tĩnh của Izumo. Còn nhóm Neji đến bệnh viện để khám nghiệm tử thi những Cảnh Vụ đã hi sinh trong lần bắt đám thích khách hôm trước.

- Căn cứ vào những dấu tích vết thương có thể khắng định kẻ địch có ít nhất bốn tên. Vũ khí chúng sử dụng cũng thuộc loại ít thấy_Hinata kết luận sau khi đã trao đổi với các bác sĩ pháp y

- Xem ra chúng ta đang phải đối đầu với cả một tổ chức quy mô đấy! Vừa có kẻ ở trong làng theo dõi tin tức, vừa có lực lượng bên ngoài sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Bàn tay Hinata bất giác run lên.

Lại cảm giác bất an. Cảm giác này càng ngày càng dâng lên 1 cách mạnh mẽ. Sắp xảy ra chuyện gì sao?

- Hinata-sama, sama sao thế ?_Neji ngạc nhiên ghé lại gần_Sama thấy mệt trong người à?

- Khô ...không ạ. Em khoẻ mà.

Khi Hinata ngước nhìn lên thì chạm ngay ánh mắt Neji. Khoảng cách lúc này của hai người không sát lắm, nói chung chỉ gần gần như thông thường thôi, nhưng ấn tượng của lần té ngã hôm qua vẫn còn ám ảnh họ dữ lắm. Cả 2 đều đỏ mặt và vội quay đi ngay.

- Có phải hai người đã gặp chuyện gì không?_Kou ngạc nhiên hỏi_Từ hôm qua đã có vẻ là lạ.

- Đâu? Không có chuyện gì cả_cả hai cùng đồng thanh

Thái độ đó không bình thường chút nào. Cả Konami từ hôm qua cũng rất lạ. Cô ấy trầm tính và ít nói hơn trước. cô ấy luôn cố tránh đi một mình với Natsume và cũng không quan tâm đến anh nhiều như trước kia. Natsume có hỏi nhưng cô ấy không nói. Có lẽ vì vậy mà anh giận, cáu gắt với Konami. Cô ấy không nói gì, chỉ cúi đầu chịu trận.

. . .

- Hả? Konami-san yêu …yêu thầm Natsume-san á?_Hinata kinh ngạc thốt lên_Neji-niisan, anh chắc chứ?

- Ban đầu tôi chỉ đoán nhưng qua thái độ của cô ta thì chắc là đúng rồi. Sau đó, cô ta tự dưng hét lên “Không phải vậy” rồi bỏ chạy.

- Em đã thấy chị ấy khóc.

Neji hơi ngạc nhiên. Konami khóc à?

- Yêu một người nhưng không dám nói, chỉ lặng lẽ đứng đằng xa quan sát, lặng lẽ dõi theo. Thật đáng thương!

Neji nhìn Hinata. Chất giọng cô ấy trở nên trầm hẳn. Konami thật giống cô ấy, mang một tình yêu thầm kín và sâu sắc. Nhưng có lẽ tâm trạng của Konami phức tạp hơn Hinata nhiều, vì người cô ấy yêu_Natsume_là người mà cô ấy mang sứ mệnh bảo vệ suốt đời.

Ở ngay trước mặt nhưng không dám với tới. Chẳng phải đau khổ lắm sao?

- Hinata-sama đã trải qua chuyện đó rồi, chắc có thừa kinh nghiệm để truyền cho cô ấy nhỉ?

Neji đã cười ý đùa cợt khi nói câu đó. Cử chỉ của anh khiến Hinata cảm thấy thoải mái hơn khi nhớ lại cuộc tình đã qua của mình.

- Chắc là vừa đủ đấy. Nếu anh muốn em có thể truyền dạy trước cho anh.

- Ấy chớ! Tôi còn chưa có người yêu mà. Sao sama đã vội trù ếm rồi?

- Hi hi. Anh sợ ế vợ à?

. . .