Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Phần 34: Thuyết phục


Ngày hôm nay Shiraishi ở lại CLB tập muộn hơn thường lệ, không những vậy còn tập khá nặng. Tất cả những thành viên trong đội đều rất ngạc nhiên. Đội trưởng liền hỏi người bạn thân của cậu ta:

- Fuji-kun, có phải Shiraishi-kun đã gặp chuyện gì không? Cả ngày hôm nay anh thấy cậu ta cứ kì kì sao ấy.

- Nhà cậu ấy có chút chuyện nhưng không có vấn đề gì lớn đâu ạ. Anh để em đi nói chuyện với cậu ấy.

- Ừ. Giao cho cậu cả đấy.

Hơn ai hết Fuji hiểu rõ Shiraishi vẫn còn bị ám ảnh bởi sự việc xảy ra ở lễ hội ngày hôm qua. Đây là cơ hội tốt để cậu hỏi dò cậu ta. Fuji đợi đến lúc mọi người đi về hết mới tiến tới ngồi cạnh Shiraishi.

- Muộn rồi sao cậu chưa về?_Shiraishi ngạc nhiên hỏi

- Tớ đợi cậu.

- Không cần đợi đâu. Tớ muốn ở lại tập thêm chút nữa. Cậu về trước đi!

Shiraishi nói xong, tu một ngụm nước lớn rồi đứng dậy tập tiếp.

- Nếu tớ nói rằng tớ biết người kunoichi đó còn sống thì cậu sẽ về chung với tớ chứ?

Shiraishi giật mình, quay lại hỏi một cách sốt sắng:

- Có thật là Cat còn sống không? Làm sao cậu biết?

Fuji mỉm cười. Đôi mắt xanh mở ra sắc sảo.

- Sao cậu lại quan tâm đến cô ta thế? Đó là ninja cơ mà.

- Chuyện đó …_cậu lúng túng, dường như không biết phải trả lời như thế nào

Thái độ đó của Shiraishi càng khiến Fuji tin rằng những cảm nhận của mình là đúng.

- Phải rồi. Sao hôm nay mãi không thấy Hina-chan đến tập ?_cậu cố tình lảng chuyện

- Tớ quên chưa báo với cậu. Hinata bị sốt xuất huyết nặng, hiện phải nằm điều trị cách ly trong bệnh viện tỉnh, nên chắc phải một thời gian khá lâu sau mới quay lại tập tiếp được.

- Hả ?_Shiraishi sửng sốt_Sao đột ngột quá vậy ? Mới hôm qua tớ còn nhìn thấy con bé làm thêm ở lễ hội Sakura mà.

- Nó mới phát bệnh đêm qua, sáng nay thì nhập viện.

- Cậu biết chuyện này lúc nào ? Sao không báo sớm cho tớ chứ ?

- Tớ mới biết lúc tan học. Là Shiro-chan báo. Cậu ta nói bệnh của Hinata ở giai đoạn này rất dễ lây nên khuyến cáo chúng ta không nên đến bệnh viện thăm để tránh bị lây nhiễm.

Shiraishi sững người phải đến một lúc vì quá sốc. Đoạn, cậu ngồi xuống ghế và cất vợt vào túi.

- Tội nghiệp Hina-chan quá ! Tự nhiên lại gặp phải chuyện này. Tớ sẽ đi thăm con bé bây giờ. Cậu đi chung với tớ luôn chứ?

Fuji không ngạc nhiên. Cậu đã đoán trước sự việc sẽ như thế, nhưng vẫn nói:

- Được không vậy ? Tớ đã nói rồi. Đi vào thời gian này dễ lây bệnh lắm. Cậu không thể chờ thêm mấy ngày nữa hãy đi thăm không được sao?

- Không sao. Tớ đã từng đọc một bài báo về căn bệnh này. Có cách thăm bệnh mà không bị lây nhiễm đâu. Mà cậu lo gì chứ, có các bác sĩ ở đó mà! Hina-chan bị nặng như thế, tớ muốn xem em ấy thế nào. Tớ không đủ kiên nhẫn để chờ thêm mấy ngày đâu.

Fuji khẽ thở dài. Quả nhiên không cản nổi cậu ta.

- Cậu yêu quý Hinata thật đấy. Em ấy biết chuyện này chắc chắn sẽ rất vui.

- Nói gì vậy? Tớ xem Hina-chan như em gái. Khi em gái gặp chuyện anh trai phải dốc sức mà giúp chứ.

- Thôi được rồi. Tớ sẽ đi với cậu. Nhưng trước khi đến đó, chúng ta ghé qua chỗ này một lát đã.

Shiraishi ngạc nhiên. Sao Fuji có vẻ bí mật vậy?

. . .

Lúc này tại một văn phòng nhỏ nằm không xa Học viện là mấy, Dino, Kakashi và Itachi gặp mặt nhau ở đó. Ba người bọn họ rất ít khi họp mặt như vậy, mà thường trao đổi qua thư điện tử. Chỉ khi nào thật cần thiết mới họp bàn. Chỉ như vậy cũng đủ biết chuyện hôm nay quan trọng như thế nào.

- Đúng như dự liệu, Fuji vừa thông báo cậu ta không cản được Shiraishi nên đang đưa cậu ấy đến đây_Dino nói sau khi nhận tin nhắn

Kakashi và Itachi nhìn nhau cùng mỉm cười.

- Shiraishi là một thiếu niên có tư chất tốt, rất được lòng mọi người trong trường. Nếu có thể kéo được cậu ấy về làm đồng minh sẽ rất thuận lợi cho chúng ta về sau này. Dù đã dự tính trước nhưng sự việc diễn ra nhanh hơn thầy nghĩ_Kakashi chống cằm

- Em thì khác. Em biết cậu ta sẽ đến đây sớm_Itachi cầm tách trà lên_Từ sau trận đấu hôm qua, cậu ta đang có mâu thuẫn lớn, và mâu thuẫn ấy đã khiến mong muốn bị từ bỏ trước kia quay trở lại. Chỉ cần biết cách “mở”, chúng ta sẽ dễ dàng có được cậu ta thôi. Mà con người Fuji-kun thầy còn chưa biết hết đâu_vừa nói vừa nháy mắt tinh nghịch

Chỉ mới biết Fuji ngày hôm qua nên Dino không thể nhận xét gì nhiều về cậu ta. Nhưng qua thái độ vừa rồi của Itachi, anh có thể đoán được cậu ta rất thông minh và lanh trí, không chỉ vậy ở cậu ta có cái gì đó rất bí hiểm. Tóm lại, con người Fuji có rất nhiều ẩn sổ.

Im lặng suy nghĩ một lúc, Kakashi hỏi tiếp:

- Vậy chỗ Hibari-kun thì sao, Dino-kun?

- Em nghĩ về việc này có thể tạm yên tâm. Với những gì em biết về Kyoya thì cậu nhóc đó vẫn muốn được đấu một trận với Cat nên nhất định sẽ không để lộ thân phận thật của Hinata cho bất cứ ai đâu.

- Biết em đã lâu nhưng thầy phục em nhất chính là chuyện này đấy_Kakashi phì cười_Thầy có thể không ngán bất kì một học sinh ngỗ ngược nào, ngoại trừ Hibari-kun. Vậy mà em thậm chí còn làm được gia sư của cậu ta.

Dino chỉ cười.

. . .

Hôm nay Sasuke ở lại tập khá trễ. Đang thay đồ chuẩn bị ra về thì Neji gọi điện tới, giọng khá vội và ngạc nhiên:

- Này, Hibari mới đến đây. Hắn bảo sẽ chờ cậu trên sân thượng của trường.

Sasuke rất ngạc nhiên, liền hỏi lại:

- Tên sẻ chúa đó tới á? Mà lại còn muốn gặp tớ? Chuyện gì vậy?

- Tớ không biết nên đang định hỏi cậu. Cậu cũng không biết sao?

- Không_Sasuke nhướng mày suy nghĩ một chốc_Không lẽ hắn vẫn còn căm chuyện hôm qua? Vẫn biết tên này thù dai, nhưng chỉ vì chuyện tranh nhau con mồi mà hôm nay hắn đến tận trường tìm tớ thì đúng là hơi lạ đấy!

- Cậu định thế nào?

- Cứ lên gặp xem sao. Cậu đừng xen vào, tự tớ sẽ lo liệu được.

Nói rồi Sasuke cúp máy không cần bận tâm đầu dây bên kia phản ứng như thế nào. Cậu bỏ lại ba lô vào tủ chứa đồ rồi đi thẳng lên sân thượng. Tâm trạng cậu hiện không được tốt vì hôm qua bị anh trai trách phạt. Giờ có thể đấu với kẻ dám tranh con mồi của mình kể ra cũng là cách giải tỏa tâm lý khá tốt. Nghĩ vậy, Sasuke bước lên sân thượng với tâm trạng khá là hưng phấn.

- Ta đến rồi đây, sẻ chúa!

. . .

Cánh cửa mở ra, Fuji bước vào trước còn Shiraishi bước theo sau. Cậu sửng sốt, há hốc mồm khi nhìn thấy đứng trong căn phòng đó là Kakashi, Itachi và Dino. Nhìn thấy cậu, bọn họ đều mỉm cười.

- Shiraishi-kun, chào mừng đã đến đây! Bọn tôi chờ cậu khá lâu rồi đấy!_Kakashi nói trước

Shiraishi kinh ngạc, tim đập thình thịch. Cậu lén đưa mắt nhìn Fuji như muốn hỏi “Chuyện gì vậy? Sao tự dưng các thầy lại muốn gặp tớ?”, nhưng Fuji điềm nhiên nhìn ba người đàn ông kia mà không để tâm đến mình.

- Không việc gì phải sợ cả. Dĩ nhiên bọn ta nhờ Fuji gọi cậu đến đây là có chuyện cần bàn. Hai cậu ngồi xuống đi!

Nghe Itachi nói Shiraishi dù e ngại nhưng cũng đành ngồi xuống, trong lòng không ngừng tự hỏi. Cách nói của thầy nghe có vẻ nghiêm trọng nhưng lại không nghiêm trọng. Rốt cuộc là chuyện gì?

- Để cậu khỏi thắc mắc nữa tôi vào đề luôn nhé!_Itachi nói ngay_Kunoichi tên Cat đó đang bị thương rất nặng, và hiện giờ cô bé đó đang được chúng tôi chăm sóc.

Shiraishi há hốc, thiếu chút nữa đã đứng bật dậy vì quá bất ngờ. Chưa nói đến việc cậu cảm thấy thế nào khi biết Cat còn sống, thắc mắc đầu tiên là mối quan hệ thực sự của ba người bọn họ với kunoichi kia.

- Thầy ...tại sao lại nói với em chuyện này?_cậu nhìn ba người họ với ánh mắt dè chừng_Không sợ em sẽ tố cáo các thầy sao?

Itachi mỉm cười. Sắc mặt không biểu lộ chút ngạc nhiên hay e sợ.

- Bọn tôi tin chắc cậu sẽ không làm thế. Sao vậy? Chẳng lẽ cậu không muốn biết Cat là ai sao?

Shiraishi giật mình. Lần đó Cat cứu cậu, còn gọi cậu là “senpai”. Cậu đã nghĩ cô ta chắc chắn là đàn em của mình ở trường nhưng không thể đoán được là ai. Dù vậy, tại sao các thầy ấy lại biết, hay đơn giản chỉ là phỏng đoán khi thấy Cat cứu cậu? Vẫn không rõ ý định của Itachi, Shiraishi lắc nhẹ đầu, trả lời:

- Em không quan tâm.

Câu trả lời của Shiraishi không khiến ba người ngạc nhiên hay thất vọng, trái lại họ đã mỉm cười. Họ hiểu Shiraishi vẫn còn dè chừng nên chưa dám bộc lộ bản thân.

- Vậy được. Fuji-kun, đưa Shiraishi-kun đến thăm Hinata-chan đi!_Kakashi đề nghị

- Sensei quyết định luôn rồi sao?_Dino ngạc nhiên

- Việc tốt không nên chần chừ. Thầy tin là chúng ta đã lựa chọn đúng.

- Em cũng nghĩ thế_Itachi gật đầu

Shiraishi ngơ ngác không hiểu ba người họ đang nói chuyện gì, và sao lại thả cậu đi dễ dàng vậy? Không lẽ đã chịu thua. Không giống. Nhìn thái độ của họ đâu có giống.

- Shiraishi, đi thôi nào!_Fuji đập nhẹ vai cậu_Đến nơi cậu sẽ hiểu tất cả.

Câu nói của Fuji lại càng khó hiểu hơn. Đến thăm Hinata thì liên quan gì đến chuyện này? Nhưng dù sao Shiraishi cũng đang rất lo lắng cho Hinata, nếu đến đó có thể hiểu được mọi chuyện thì cứ đến xem sao. Nghĩ vậy Shiraishi nhanh chóng đứng dậy bước theo Fuji.

. . .

Lúc này Sasuke và Hibari đang đánh nhau kịch liệt trên sân thượng của học viện. Hibari tiến bộ rất nhanh, đánh lại vô cùng hăng hái, khiến Sasuke phải rất khó khăn mới chống đỡ được. Đánh một lúc thấm mệt, Sasuke chủ động dừng lại.

- Đánh mệt rồi! Nghỉ chút đi!

- Ngươi định trốn hả?_Hibari xem chừng vẫn chưa muốn dừng

- Trốn cái đầu ngươi! Đánh mệt thì phải nghỉ chứ!_Sasuke nổi cáu, nằm phịch xuống nền đất_Ngươi không nghỉ thì ta nghỉ. Ngươi muốn đánh thì đánh một mình đi!

Sasuke cứ vậy mà nằm ỳ ra đó. Hibari hết hứng đánh nhau, liền buông tonfa ngồi phịch xuống đất ngay cạnh Sasuke, rồi thở hồng hộc. Thấy dáng vẻ đó của cậu ta, Sasuke mỉm cười, châm chọc:

- Đấy, ngươi cũng mệt quá còn làm bộ. Chúng ta còn gặp nhau lâu dài, còn đánh nhau mấy trận nữa. Cho nên ngươi không việc gì phải vội.

Hibari chỉ im lặng không nói gì, cũng không có biểu hiện gì. Một lúc sau, Sasuke hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là vì chuyện gì lại đòi đánh ta? Không phải vì hôm qua ta đã đâm chết con mồi của ngươi chứ?

- Cô ta chưa chết. Ta có rất nhiều lý do để cắn chết ngươi, không gì cứ phải là vì con mèo ngốc đó.

Sasuke rất ngạc nhiên trước cách gọi của Hibari.

- Ngươi quen biết Cat thế nào? Tại sao lại gọi cô ta như thế?

Hibari quay qua nhìn Sasuke, chẳng hiểu suy nghĩ gì lại quay đầu đi và trả lời cực kì ngắn gọn:

- Kệ ta.

Câu trả lời khiến Sasuke nổi cáu, vung kiếm quật về phía Hibari và ngay lập tức bị thanh tonfa của cậu ta chặn lại.

- Ngươi ...toàn chọc ta nổi điên_cậu gầm gừ

- Vậy còn chờ gì nữa?_Hibari nhếch mép cười_Đấu tiếp đi!

- Ngươi đúng là tên máu chiến nhất ta từng gặp.

Rồi bọn họ lại lao vào đấu với nhau.

. . .

Giờ thì Shiraishi đã hiểu những lời của Fuji và các thầy nói trước đó. Cậu đang bị sốc. Hinata là ninja, lại còn là đại tiểu thư tộc Hyuuga Nin? Hai anh em thân thiết với nhau như thế, gần như gặp mặt nói chuyện hàng ngày, vậy mà chưa bao giờ cậu nhận ra hay có ý nghi ngờ thân phận của cô bé.

- Hinata-chan là một ninja nhưng không giống những người khác, cô ấy mang tư tưởng hòa bình, nỗ lực thực hiện giấc mơ hòa hợp hai thế lực ninja và Kurosagi. Chính vì vậy, các thầy và tớ nữa mới muốn bảo vệ và giúp đỡ cô ấy. Ngày hôm đó Hinata-chan đã bất chấp hiểm nguy mà cứu cậu. Cậu có thể suy nghĩ về điều đó, về mối quan hệ tốt đẹp giữa hai người mà đồng ý giúp đỡ cô bé không?

Shiraishi dường như không để tâm đến những lời sau đó của Fuji. Gương mặt cậu tối sầm. Cậu nắm cổ áo Fuji lôi lại, lời nói đầy sự giận dữ:

- Cậu biết tất cả chuyện này phải không? Tại sao không nói với tớ? Tớ không phải là bạn thân nhất của cậu sao?

Shiraishi đang bị kích động nên Fuji không nói gì. Cậu biết là mình đã không công bằng với Shiraishi nhưng cậu có lý do để làm vậy. Hinata là ninja, trong khi Shiraishi là Shaman. Một khi chưa đảm bảo an toàn cho Hinata sao cậu dám nói chứ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét