Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013
Phần 13 : Đêm không trăng
- Là bọn nào đã tấn công cậu vậy, Neji-kun ?
- Chúng bịt mặt nên tôi không nhận diện được, nhưng có một điều chắc chắn là chúng cùng bọn với những kẻ đã tấn công Natsume-sama ở Amegakure.
Sasuke khẽ nhíu mày. Chuyện này có vẻ không đơn giản.
- Vậy là sao ?_bàn tay Hinata đưa lên môi một cách vô thức, thói quen của cô khi suy nghĩ
- Còn chuyện bức thư ? Trên đường về đây cậu nói không cần chuyển thư cho Hyuuga-sama nữa. Thế là thế nào ?
- Vì đó là bức thư giả.
Tiếng Konami phát ra từ phía sau cánh cửa phòng đã trả lời cho câu hỏi của Sasuke. Cô ấy bước vào, đôi mắt xanh nhìn thẳng vào các vị khách Konoha như thể mình đã phạm vào trọng tội. Konami bước đến trước giường Neji nằm và quỳ sụp xuống trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.
- Tôi thành thật xin lỗi các vị ! Vì muốn giữ Hinata-sama cho Natsume-sama mà tôi đã làm giả bức thư đưa cho Neji-san để lừa cậu ấy rời khỏi Iwa một thời gian. Nhưng tôi xin thề rằng việc Neji-san bị phục kích trên đường đi tôi hoàn toàn không hay biết gì cả. Tuy nhiên, tôi sẽ báo với Cảnh Vụ điều tra rõ ràng và bắt những kẻ đã tấn công Neji-san phải chịu tội.
- Konami-san, chị không có lỗi gì cả. Tất cả mọi việc đều do Natsume bày ra.
- Không, Hinata-sama. Tất cả là do tôi làm. Natsume-sama vì quá yêu quý cô nên mới chấp nhận kế hoạch của tôi ...
- Konami, ai cần cô nhận tội thay tôi chứ ?!
Natsume bước vào nhìn Konami giận dữ. Việc do anh gây ra đâu cần cô ấy phải làm thế. Natsume đưa mắt nhìn Hinata nhưng cô ấy lờ đi. Chắc hẳn cô ấy đang rất hận anh. Anh đáng bị như thế lắm. Nếu không phải vì sự ích kỷ của anh thì Neji đã không bị thương. Anh ghét Neji thật nhưng anh chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ hại cậu ta. Nhìn Neji bị như thế này anh hối hận vô cùng.
- Bây giờ không phải lúc xét lỗi của ai đâu_Neji gượng dậy. Hinata vội đỡ anh, kê gối tựa vào thành giường_Tôi cũng không bận tâm chuyện đó. Có vẻ như những kẻ tấn công Natsume-sama ở Amegakure không thực sự muốn nhắm vào sama, mà còn có một mục đích nào khác nữa. Bằng chứng là hôm nay chúng đã muốn giết tôi. Theo tôi, việc cấp bách lúc này là phải điều tra xem chúng là ai và mục đích của chúng là gì.
Natsume sững người nhìn Neji. Cậu ta khác anh. Biết suy xét việc nào ra việc nấy, không để việc công xen lẫn việc tư. Còn anh, anh chỉ chăm chăm nghĩ cho riêng mình.
- Sau khi tóm gọn mấy tên ninja đó tớ đã nhờ Konami-san lo hộ rồi. Không biết ...
- Vâng. Ngay sau đó tôi đã báo cho đội Cảnh Vụ, và họ đã lên đường ngay. Tôi nghĩ chắc giờ này chúng đang bị giam và thẩm vấn.
- Vậy được. Natsume-san, sáng sớm mai anh vui lòng cùng tôi đến Cảnh Vụ xem tình hình chứ?
- Dĩ ...dĩ nhiên rồi.
- Sasuke, cậu không về Konoha sao?_Neji hỏi
- Ở Iwa xảy ra chuyện nghiêm trọng thế này làm sao tớ yên tâm quay về cho được. Tớ sẽ ở lại đây giúp các cậu điều tra.
- Cảm ơn cậu. Chuyện của bọn tớ mà lại lôi cậu vào thế này, thật ngại quá!
- Hinata, cậu nói vậy là sai rồi. Shinobi của Konoha bị những kẻ lạ mặt tấn công thì chuyện này đã liên quan đến làng Konoha rồi đấy. Tớ lại đang rảnh thì việc giúp đỡ là chuyện đương nhiên thôi. Nhiệm vụ của cậu bây giờ là phải chăm sóc cho Neji mau khoẻ lại. Có thêm cậu ta thì việc điều tra sẽ thuận lợi hơn nhiều.
- Tớ hiểu rồi. Cậu cứ yên tâm.
- Ừm. Trời cũng đã khuya rồi đây. Cậu cũng nên nghĩ sớm đi.
- Được rồi.
Sasuke gật nhẹ đầu rồi ra khỏi phòng.
Natsume khá chần chừ. Hinata vẫn như thế, im lặng và không để ý gì đến anh như thể anh là một kẻ xa lạ. Anh đâu dám trách cô ấy. Anh chỉ giận mình thôi. Chính anh đã khiến mối quan hệ giữa anh và cô ấy ngày càng xa cách.
- Neji, một lần nữa xin lỗi anh !_Natsume cúi đầu xuống thật thấp_Mong anh hay tha thứ cho tôi. Tôi xin lấy danh dự của mình ra để thề rằng sẽ tìm cho ra kẻ đã hại anh.
- Sama không cần phải hạ mình như thế_Neji hơi ngại. Nếu để người khác thấy chuyện này thật không hay chút nào_Tôi biết sama không cố ý. Tôi cũng đã nói là mình không bận tâm đến chuyện này rồi. Sama không cần phải áy náy nữa.
Neji càng nói vậy Natsume càng thấy tự ái. Anh bỏ đi ngay lập tức. Thực sự càng ở lâu anh càng không chịu nổi. Konami cũng vội vã chạy theo Natsume, trước đó không quên chào Neji và Hinata.
- Neji-niisan, anh thấy trong người thế nào rồi ?
- Tôi ổn. Nhưng ngược lại, sama thì không ổn chút nào.
- Em không ổn ? Anh nghĩ vậy à ?
- Còn không phải sao ? Trên mặt sama hiện rõ cả rồi đấy !
Nhìn vào mắt Neji, Hinata có cảm giác suy nghĩ của mình đều bị anh đọc được hết. Trước giờ vốn đã như thế rồi. Dù có muốn giấu thế nào cô cũng không thể qua mắt được anh.
- Em biết là ninja thì không được để tình cảm lấn át lí trí, không để nó chi phối hành động cũng như suy nghĩ của mình, nhưng em không thể thực hiện điều đó dễ dàng như anh được. Cứ nghĩ đến việc anh phải mang một tờ giấy trắng lặn lội từ Iwa về Konoha em đã rất giận rồi. Anh lại còn bị phục kích giữa đường đến nỗi bị thương thế này thì em càng không thể chịu được.
- Sama nghĩ tôi là gỗ đá hay sao mà không biết nổi giận chứ ! Khi biết mình bị lừa tôi đã rất tức giận, khi biết sama đã khiêu vũ cùng kẻ đã lừa tôi, tôi còn thấy bực hơn.
- A không ...không phải như anh nghĩ đâu !_Hinata hốt hoảng, vội vàng thanh minh_Em ...em đã từ chối anh ta nhưng không được. Với lại ...với lại ở mãi trong phòng thì buồn lắm, nên em ..em ...
- Sama không cần phải giải thích nhiều như thế. Tôi đâu có trách sama.
- Ơ, nhưng ...nhưng mới nãy anh nói ...
- Tôi đùa đó mà. Sama đừng để ý.
- Đùa sao ?_cô thấy bực mình, sao lại có thể đùa kiểu đó_À phải, làm thế nào anh phát hiện ra bức thư là giả ? ...Không lẽ ...không lẽ anh ..._cô không muốn nghĩ như thế. Người như Neji không thể để xảy ra chuyện đó.
- Vậy sama nghĩ không làm thế thì sao tôi biết được nó là giả ?
- Anh ...anh làm như vậy thật sao ? Nếu đó là bức thư thật anh có biết mình phải chịu hậu quả gì không ?
- Sao tôi lại không biết, nhưng lúc đó tôi sinh nghi nên mới muốn kiểm tra. Chẳng phải bức thư đó là giả sao ?
- Đó không phải là vấn đề. Ý em là ...
(hình như lạc đề rồi. ^_^)
. . .
Trời đêm nay không trăng, thảo nào mà không khí có vẻ lành lạnh như vậy, khiến trái tim vốn đã lạnh lẽo lại thêm lạnh lẽo hơn.
“Ngu xuẩn! Quá sức ngu xuẩn ! Lúc nào cũng được khen là thông minh, là thiên tài mà sao có thể hành động xuẩn ngốc như vậy chứ ?!”
- Tại sao cô lại làm vậy ? Cô tưởng làm thế thì cô ấy sẽ tha thứ cho tôi sao ? Không đâu. Cô ấy chỉ thêm hận tôi thôi. Cô ấy sẽ nghĩ tôi là kẻ hèn nhát, dám làm không dám nhận.
- Tôi xin lỗi !_Konami cúi đầu, nói lí nhí, không buồn tự hỏi làm thế nào Natsume biết mình đang đứng phía sau mặc dù không hề quay đầu lại_Tôi không nghĩ ra được như thế.
- Cô ấy đã không thèm nhìn tôi lấy một lần ...Tôi đã nghĩ đêm vũ hội này sẽ giúp kéo cô ấy lại gần bên tôi, nhưng ngược lại nó chỉ khiến cô ấy xa cách tôi hơn. Trái tim tôi nhói đau mỗi lần nghĩ đến cô ấy _Natsume dường như đang tâm sự với chình mình_Trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ đến cô ấy. Đi bất cứ đâu tôi cũng thấy hình ảnh của cô ấy. Cả trong giấc mơ tôi cũng nhìn thấy cô ấy. Tôi khao khát biết bao được ôm cô ấy vào lòng, được hôn lên mái tóc cô ấy, ...Đứng trước cô ấy, tôi dường như đã không còn là chính mình nữa. Cô có hiểu cảm giác đó là gì không ? Là tình yêu. Tôi yêu cô ấy. Tôi yêu Hyuuga Hinata.
Bàn tay Konami bóp chặt lại, người khẽ run lên. Trái tim cô đau đớn như bị trăm ngàn mũi kim đâm vào. Natsume của ngày trước, một con người lạnh lùng, khó tính, hay cáu gắt và bướng bỉnh, đã biến mất rồi. Natsume bây giờ thân thiện hơn, dịu dàng hơn và biết quan tâm đến người khác. Và người khiến anh ấy thay đổi như thế không phải là cô.
Cô không thể khóc lúc này. Natsume chỉ có cô là chỗ dựa. Nếu cô cũng khóc thì anh ấy phải làm sao đây ? Dù cô có phải gánh chịu bao nhiêu đau khổ cũng được, cô chấp nhận hết. Chỉ cần Natsume được hạnh phúc. Thế là quá đủ rồi.
- Natsume-sama, sama không nên bỏ cuộc dễ dàng như vậy. Hinata-sama vẫn chưa quyết định tình cảm của mình chứng tỏ sama vẫn còn hi vọng. Sama phải cố lên ! Natsume-sama mà tôi biết là người không bao giờ chịu thua trước bất kì điều gì.
- Cô yên tâm. Tôi không hề có ý định chịu thua. Như cô đã nói, nếu Hinata-san chưa quyết định tình cảm của cô ấy thì tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc. Xét về mọi khía cạnh, tôi chẳng hề thua kém Neji ở bất kì mặt nào, vậy thì tại sao tôi lại không thể thắng chứ ! Konami, cô nhất định phải giúp tôi giành lại Hinata-san !
- Vâng_Konami mỉm cười_Tôi mãi mãi ở bên cạnh trợ giúp cho sama.
Natsume mỉm cười. Anh tiến đến gần Konami và nắm lây tay cô. Hành động kì lạ đó khiến Konami giật mình và ngượng ngùng khó tả. Hai má cô đỏ ửng lên, người cứng đơ như bị đóng băng vậy.
- Konami, cảm ơn cô nhiều lắm ! Tôi thật may mắn vì có một người bạn như cô.
Đơ người thêm vài giây nữa trước khi trở lại bình thường.
Bạn à ? Đối với Konami, được một người quan trọng như Natsume xem là bạn đã là một điều vô cùng đáng quý. Cô không dám mong ước gì hơn. Cô nguyện sẽ làm một người bạn ở bên cạnh anh cả cuộc đời này.
Hai tay Konami nắm chặt lấy tay Natsume, đôi môi nở nụ cười thật dịu dàng_một nụ cười hiếm gặp ở một người được xem là khô cứng như cô.
Hơi ấm từ ban tay thô ráp sưởi ấm trái tim lạnh lẽo.
Bầu trời đêm nay không có trăng.
Không khí lạnh nhưng lòng người ấm áp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét