Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

Phần 23: Công việc của một trợ lý


Hinata sửng sốt trước những lời kì lạ của Sasuke.

- Tớ …tớ đã làm gì khiến cậu giận dữ như vậy chứ?

- Chuyện gì cô tự biết.

Sasuke cầm một xấp giấy tờ dày phải bằng một cuốn từ điển đặt lên bàn Hinata. Cậu nói:

- Cô đóng dấu hết số giấy tờ này mới được về lớp.

- Gì …gì cơ?!_cô kinh ngạc thốt lên_Từ giờ đến lúc vào học còn chưa đầy 20 phút. Tớ có mọc thêm hai tay cũng làm không kịp.

- Cô còn đứng đấy nói nữa thì thời gian còn lại sẽ ít đi đấy_cậu ta nói chậm và nhấn mạnh từng từ một

Hinata hốt hoảng vội ngồi vào bàn làm việc đóng dấu liên tục. Sasuke mỉm cười bỏ đi.

- Đợi đã! Nếu không kịp tớ có thể để sau giờ học tiếp tục được không?_cô nói với theo, tay vẫn không ngừng đóng dấu

Sasuke vẫn không hề đứng lại.

- Không được. Sau giờ học cô còn rất nhiều việc phải làm. Nếu cả một việc đơn giản như vậy mà cô cũng làm không xong thì liệu mà rời khỏi Hội đi!

Hinata ngớ người. Không lẽ trình độ của những thành viên Hội học sinh lại khủng khiếp thế? Đây chỉ mới là ngày đầu tiên cô đảm nhận công việc này, không thể để thất bại được. Nhất định phải cố lên, cô tự nhủ như thế.

. . .

Toushirou đang cố nén bình tĩnh. Hinata nghĩ gì mà lại tham gia vào Hội học sinh chứ? Bình thường ngồi ngay cạnh Sasuke đã là rất nguy hiểm rồi, vậy mà giờ lại còn tự chui vào hang cọp nữa. Cậu sẽ phải cứu cô ấy thế nào đây? Tại sao cô nàng này lúc nào cũng khiến cậu đau đầu như vậy?

- Ồ, có phải là Shiro-kun đó không?

Toushirou ngạc nhiên quay lại. Đứng sau lưng cậu là Fuji. Anh ta tươi cười giơ tay lên chào.

- Là anh? Mà ai cho phép anh gọi tên tôi thân mật vậy hả?_lông mày chau lại khó chịu

- Sao thế? Anh thấy cái tên đó hợp với cậu đấy chứ! Cậu thực sự “trắng” mà.

Toushirou bắt đầu nổi cáu. Cậu ta không thích bị gọi giống trẻ con như thế.

- Anh muốn gì?

- Chà, cậu nóng nảy thật đấy! Anh chỉ muốn giúp cậu và cô bạn gái dễ thương của cậu thôi mà.

- Bạn gái?_cậu có vẻ không hiểu

- Thì Hinata-chan đó. Hai đứa đều là những học viên rất đặc biệt. Nếu không hiểu rõ hoàn cảnh của mình hiện tại thì sẽ rất bất lợi đấy!

Toushirou hơi giật mình. Những lời Fuji nói không lẽ …

- Chẳng lẽ cậu chưa bao giờ tự hỏi tại sao những người đứng đầu ngôi trường này lại chấp nhận cho những ninja vào học dễ dàng như vậy sao?

Đôi mắt Toushirou mở to bàng hoàng.

. . .

Đóng được tờ giấy cuối cùng Hinata nằm gục xuống bàn. Hai tay rũ xuống mỏi rã rời. Lần đầu tiên cô cảm thấy mệt thế này. Nếu được đổi thành nhiệm vụ khó khăn còn sung sướng hơn.

- Vừa kịp thời gian đấy!

Không cần ngẩng đầu lên Hinata cũng có thể nhận ra giọng của Sasuke. Cô quá mệt và quá bức xúc đến không thèm đáp lại. Từ nãy giờ vắt kiệt sức ra để làm cô nhận ra mình đang bị Sasuke chơi xỏ. Chẳng phải trước giờ Hội học sinh đâu có trợ lý, cớ gì mà cô mới vào việc lại nhiều và gấp gáp như thế. Cô cũng đâu phải một người bình thường.

- Về lớp đi! Cô không nghe thấy tiếng chuông vào học à?

- Cậu về lớp trước đi! Tớ sẽ về sau.

- Chậm 1s tôi cũng sẽ phạt nặng đấy!

Sasuke lâu nay vẫn nổi tiếng là một Hội phó kỷ luật nghiêm khắc. Không thể để cậu ta lợi dụng cơ hội này để gây khó cho cô thêm được. Hinata đứng dậy định rời khỏi bàn.

- Chiều cô đến sớm chuẩn bị tài liệu để đến Namimori với tôi!

Hinata té xuống đất cái “Rầm” vì giật mình.

- Không …không được. Hibari-san sẽ không tha cho tớ đâu!_cô nói lớn

Nhưng Sasuke không thèm nghe mà cứ một mạch đi thẳng. Hinata ngồi bệt dưới đất, mồ hôi vã ra như tắm. Tuy chỉ mới giáp mặt một lần nhưng Hinata có thể khẳng định Hibari là kiểu người không đời nào bỏ qua trận đấu đang dang dở ngày trước. Chuyến này lại có cả Sasuke cùng đi, cô biết đối phó thế nào bây giờ?

Tên Sasuke đó rõ ràng vẫn luôn tìm cách làm khó cô. Người đâu mà đáng ghét quá thế? Cô nhớ là mình đâu có làm gì phật lòng cậu ta chứ!

. . .

Rốt cuộc, với công việc của một trợ lý Hội học sinh, Hinata không thể trốn được nhiệm vụ đi Namimori chiều hôm đó. Thôi thì “đâm lao phải theo lao thôi”, tùy cơ ứng biến vậy.

Lần này đến Namimori bất cứ thành viên Hội kỷ luật nào nhìn thấy Sasuke cũng đều cúi chào một cách cung kính “Uchiha-san”. Hinata đoán có lẽ vì thực lực Sasuke ngang ngửa Hibari nên ai cũng nể sợ (vì sự an toàn của các học sinh nên cả Neji và Sasuke đã không nói gì về việc Hibari đã từng bị mình hạ gục). Hai người họ dừng chân trước cửa phòng tiếp khách. Sasuke ra hiệu Hinata gõ cửa.

- Ủa, không phải chúng ta sẽ đến văn phòng của Hội kỷ luật sao?_Hinata ngạc nhiên, hỏi

- Cô đến đây một lần rồi mà không biết à? Hibari đã chiếm dụng nó làm văn phòng làm việc riêng của mình.

Hinata nghe mà sởn gai ốc. Không chỉ chiếm dụng sân thượng làm của riêng mà còn chiếm dụng cả phòng khách của nhà trường làm văn phòng riêng nữa. Đúng là càng ngày càng thấy người này thật đáng sợ.

- Ai đang ở ngoài đó?_có giọng nói cất lên từ bên trong khiến Hinata khẽ giật mình

Cửa bật mở. Một anh chàng cao lớn xuất hiện. Gương mặt nhìn qua trông bặm trợn nhưng lại cảm giác được sự hiền lành và thân thiện trong đôi mắt. Tóc mái anh ta chải vuốt keo vừa dài lại chĩa ra cuốn tròn như đầu búa (Hinata để ý tất cả thành viên Hội kỷ luật đều chải kiểu đầu này, ngoại trừ Hibari. Cô nghĩ nếu Hibari mà cũng chải kiều đó chắc nhìn trông kì lắm.)

- Uchiha-san!_anh ta cúi chào lễ phép

- Kusakabe, đây là Hyuuga Hinata, trợ lý mới của chúng tôi. Từ giờ anh sẽ trực tiếp làm việc với cô ta. Hyuuga, đây là Kusakabe Tetsuya, Hội phó Hội kỷ luật Namimori.

- Hân hạnh, Kusakabe-senpai! Em là Hyuuga Hinata. Rất mong được giúp đỡ!_cô cúi đầu

- À ờ, mong …mong được giúp đỡ!_cậu ta lúng túng cúi nhẹ đầu với vẻ ngạc nhiên. Cũng phải thôi. Trước giờ những học sinh của Học viện Tokyo qua Namimori đều là những tên có “máu mặt” cả. Và thường những kẻ đó đều không ai tỏ ra nhút nhát và ngại ngùng như cô gái này (thật ra thì xưa giờ đã có cô gái nào dám đến trường này đâu).

Hibari hiện đang ngồi ở bàn làm việc đặt cạnh cửa sổ phòng. Nhìn thấy khách đến Hibari nở một nụ cười nhẹ “đầy nguy hiểm”. Trước mặt cậu ta hiện giờ là Uchiha Sasuke_đối thủ lớn mà đến giờ cậu “cắn vẫn chưa chết”, và Hyuuga Hinata_tên động vật ăn cỏ bí ẩn cậu đang chờ dịp “cắn chết”. Hinata có cảm giác Hibari đang nhìn cô và Sasuke với ánh mắt vừa phấn khích vừa băn khoăn xem nên “cắn chết” ai trước.

- Hội học sinh mới “tậu” được thêm một động vật ăn cỏ mắt trắng nữa à?

Nghe là hiểu động vật ăn cỏ mắt trắng trước đó mà Hibari muốn nói đến là Neji. Sasuke không trả lời và có lẽ cũng không cần thiết phải trả lời. Cậu ngồi xuống ghế đệm dài, gác chân qua một bên, và nói:

- Hôm nay tôi tới đây là có việc cần bàn. Mấy ngày tới đoàn thể thao của một số trường sẽ mượn sân tập của hai trường chúng ta. Tình hình an ninh cần phải được đảm bảo ở mức tốt nhất. Với tư cách là những người bảo vệ trị an của hai ngôi trường, tôi và cậu cần thống nhất kế hoạch bảo vệ và hỗ trợ nhau khi cần thiết.

- Không cần. Việc của ai người đó tự lo_Hibari vẫn không rời mắt khỏi đống giấy tờ

- Lại cái kiểu ăn nói bướng bỉnh như thế. Cậu nên có trách nhiệm với đồng minh của trường mình một chút đi. Tôi không có đủ kiên nhẫn với những kẻ lỳ lợm như cậu đâu.

Lập tức một cây bút từ bàn làm việc của Hibari bay thẳng về phía Sasuke, nhưng cậu ta đã dễ dàng bắt được.

- Không chịu nổi thì biến. Ta đây đang rất bận không có thời gian cù nhây với ngươi. Kusakabe Tetsuya, tiếp khách đi!

Mặt Sasuke biến sắc, tối sầm lại. Kusakabe sợ hãi không dám tới gần.

- Uchiha-san, bình ...bình tĩnh chút được không?_Hinata lo lắng hết nhìn Sasuke lại nhìn Hibari. Không lẽ lần nào hai người này gặp nhau cũng đều căng thẳng như vậy?

Sasuke đặt tập tài liệu xuống bàn cái “Rầm”, rồi đứng dậy và bỏ ra ngoài. Trước khi ra khỏi phòng cậu ta không quên “dặn dò” lại:

- Hyuuga, lo nốt phần còn lại đi! Không bàn được việc với tên đầu chim sẻ đó thì cô liệu mà viết đơn rời khỏi Hội học sinh đi!_rồi đóng sầm cửa

Hinata đơ người, mắt mở to vì quá sốc. Còn Hibari thì ngạc nhiên nhìn chăm chăm Hinata. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu ta thấy Sasuke “đì” người khác.

Tại sao lần nào cậu ta cũng làm khó cô, lần nào cũng đem việc rời khỏi Hội học sinh ra để đe dọa cô chứ? Cô chịu hết nổi, không thể kìm nén thêm được nữa. Mặt đỏ gay vì tức giận và uất ức. Bất chấp mình đang đứng ở chỗ nào, cô gào lớn về phía cửa:

- Cậu có quá đáng thì cũng vừa phải thôi chứ! Tôi đã làm gì mà cậu lại đối xử với tôi như vậy hả?! Tôi vào Hội học sinh chẳng phải là để giúp cậu sao? Đồ xấu xa, Uchiha Sasuke!!!

Hibari vốn không thích ồn ào. Cậu ta quăng một cuốn tập vào người Hinata, và lại một lần nữa nó bị bắt lại một cách dễ dàng.

- Gì nữa đây? Không lẽ cả anh cũng muốn chọc tức tôi? Tôi đang bực mình lắm đấy nhé!

Ánh mắt Hinata nhìn Hibari tóe lửa. Phải, cô đang rất giận. Cô biết là mình không nên “giận cá chém thớt”, nhưng thật sự Sasuke đã làm cho cô rất bực bội, và hiện giờ cô không thể kìm chế nó lại được.

Ngay từ đầu Hibari đã không thích cái vẻ hiền lành, hay xấu hổ như những động vật ăn cỏ yếu đuối của Hinata, cho nên khi thấy Hinata nhìn mình như vậy (dù là nhờ “ơn” kẻ khác) cậu không khỏi cảm thấy hứng thú khi nghĩ về trận đấu dang dở lần trước.

- Xem chừng vết thương của ngươi đã bình phục hoàn toàn rồi nhỉ? Chúng ta tiếp tục trận đấu lần trước chứ?_rút tonfa ra, đôi môi nở nụ cười thách thức

Hinata rút từ trong người một thanh gỗ ngắn và giải phong ấn. Thanh gỗ kéo dài ra rồi dần biến thành một thanh katana sắc bén.

- Đấu thì đấu. Tôi đoán không dùng thứ này thì không nói chuyện được với anh.

- Wao, rốt cuộc thì cũng chịu đấu thật rồi đấy! Lên sân thượng đi!

Phải. Lần này Hinata quyết định đấu thật. Bởi cô càng giấu diếm thì Sasuke lại càng gây khó khăn. Cậu ta muốn biết về khả năng Kendo của cô thì cô sẽ cho cậu ta thấy, rồi muốn suy đoán thế nào thì tùy.

Kusakabe đứng nìn thở từ nãy giờ. Đến lúc này cậu ta mới biết là mình đã nhầm lẫn nghiêm trọng khi cho rằng cô gái này yếu đuối. Quả thật những ai dám đứng nói chuyện với Hibari đều “dễ nể” cả.

Sasuke đứng ngoài nãy giờ nên nghe hết. Cậu ta cười thầm “Sắp có chuyện vui để xem rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét