Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Phần 16: Việc không tưởng

- Gì đây?

Sasuke ngạc nhiên khi thấy Neji đột ngột đứng chặn trước cửa. Sai cũng có vẻ khá ngạc nhiên.

- Trước khi đi tớ có chuyện cần trao đổi thẳng thắn với cậu. Tớ sẽ nói nhanh thôi.

- Hửm?_hiếm khi cậu thấy Neji tỏ ra nghiêm trọng như vậy_Chuyện gì?

- Với tư cách là đội trưởng tạm thời tớ yêu cầu cậu không được giao tranh với Cat. Tớ sẽ đối phó với cô ta.

Sai giật mình. Cậu đã nghĩ Neji sẽ có cách nào khả thi hơn chứ. Dùng mệnh lệnh với 1 người như Sasuke không hiệu quả đâu. Đó, cậu ta nổi giận rồi.

- Ý cậu là sao? Cậu cho rằng tớ đánh không lại cô ta?

- Không phải. Kiếm thuật của cậu cao hơn hẳn bọn tớ và có lẽ còn vượt cả đội trưởng Ice bên chúng. Nhưng Sasuke, để đảm bảo thành công cho nhiệm vụ lần này cậu cần được rảnh rang để có thể tiêu diệt quái vật, cho nên tránh giao tranh với cô ta vẫn là tốt nhất. Cô ả đó rất khó đối phó. Xét về phép thuật, tớ là người mạnh nhất ở đây, ít nhất tớ có thể chặn được Cat nếu cô ta giở trò. Cậu là quân bài chủ của chúng ta trong nhiệm vụ lần này, hiểu không hả?

Sai chú ý quan sát kỹ thái độ của Sasuke. Với cách nói lý chặt chẽ đó có lẽ Sasuke không bằng lòng nhưng đành phải chấp nhận. Không hổ danh Neji là Hội trưởng Hội học sinh Học viện Tokyo.

. . .

Ở trong 1 đội mà các thành viên chẳng ưa gì nhau như thế này thật chẳng dễ chịu chút nào. Hinata thấy phục đội trưởng Hitsugaya có thể trụ lại trong đội lâu như vậy. Có lẽ là nhờ vào Matsumoto.

- Konan-san này, Matsumoto-san là người như thế nào vậy?

- Hả?_Konan bất ngờ_Sao đột nhiên cô lại hỏi chuyện đó?

- Em chỉ tò mò thôi. Có thể làm cho 1 người như Hitsugaya-taicho yêu quý như vậy chắc hẳn chị ấy phải là 1 người tuyệt vời lắm.

Konan đột nhiên bật cười khúc khích. Hinata ngạc nhiên. Cô nói gì không đúng sao?

- Cô nghĩ như vậy cũng không trách, chỉ là cô ta không tuyệt đến vậy. Đó là 1 người điệu đà nhất, 1 người nhiều tật xấu nhất, vô trách nhiệm nhất mà tôi từng gặp, là người duy nhất có thể làm cho taicho của chúng ta nhiều phen tức chết mà không thể làm gì được.

- Hở?_Hinata rất ngạc nhiên_Không …không đùa chứ? Sao lại …

- Để lúc nào đó tôi sẽ kể cho cô nghe. Dù sao thì ...giọng Konan bỗng trầm xuống_từ sau khi chị ấy hi sinh tôi mới lại thấy taicho quan tâm đến 1 người khác nhiều như vậy.

Hinata thấy hơi khó hiểu. Ý Konan là nói về cô phải không nhỉ?

- Hai cái người kia, giờ không phải lúc tám chuyện đâu!_Karin đi trước, quay xuống nạt

Dù khó chịu nhưng 2 người họ không dám nói thêm gì nữa. Sự thực thì đội 8 đang trên đường đi làm nhiệm vụ. Trò chuyện ngoài lề thế này đúng là có chút không nên.

. . .

Nói thêm về Tổ giám sát. Đó là cơ quan bí mật hỗ trợ công việc điều hành của người đứng đầu mỗi tổ chức ninja, cụ thể ở đây là tổ chức Akatsuki. Tổ giám sát có nhiệm vụ cung cấp thông tin về các nhiệm vụ cho các ninja, truyền lệnh từ Danzo-sama đến các tổ. Họ còn có 1 nhiệm vụ tuyệt mật quan trọng khác, đó là theo dõi và giám sát chặt chẽ từng nhiệm vụ mà các tổ thực hiện, từ đó thông tin đến Danzo-sama ninja nào đã thực hiện tốt, ninja nào không hoàn thành nhiệm vụ. Mạng lưới của họ giăng khắp nơi trong thành phố. Ý kiến của họ rất được tôn trọng và tin tưởng. Các thành viên của tổ giám sát được bảo mật tuyệt đối về danh tánh, diện mạo. (giống ANBU)

Giữa ninja và Tổ giám sát có 1 đường dây liên lạc đặc biệt được sử dụng bằng chakra (năng lượng để ninja thi triển phép thuật). Hướng đi và vị trí của tổ Itachi đều được Tổ giám sát thông báo với đội trưởng Hitsugaya thông qua 1 chiếc điện thoại được thiết kế đặc biệt giống 1 cuốn sổ tay mang theo người.

Nghe chừng có vẻ tiểu đội Itachi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối đầu với họ. Liếc nhìn về phía sau, Toushirou trông Hinata có vẻ điềm tĩnh nhưng chỉ càng khiến cậu lo lắng hơn. Sasuke là người mới vào. Cậu chưa từng đụng trận qua cậu ta nên không biết được thực lực của cậu ta thế nào để đưa ra phương án đối phó. (tuy đã từng xem qua băng hình ghi lại trận đấu đội Itachi đụng độ 1 tiểu đội Akatsuki khác nhưng năng lực Sasuke không được thể hiện nhiều) Không biết trận chiến sắp tới sẽ xảy ra những gì.

- Taicho, có phải chúng ta và Kurosagi có chung mục đích trong nhiệm vụ lần này?

- Đúng vậy_không chỉ Toushirou mà những người khác đều không hiểu ý Hinata khi hỏi câu đó

- Nếu vậy tại sao chúng ta không kết hợp với họ, như vậy tỉ lệ thành công trong nhiệm vụ sẽ cao hơn?

Tất cả đột ngột dừng lại trên sân thượng một toà nhà cao tầng.

- Cô có biết mình đang nói cái gì không đấy, hay thần kinh cô có vấn đề?_Karin la lên giận dữ_Cô đang đề nghị liên hợp với kẻ thù đấy!

- Chuyện đó có gì là không được? Không phải kẻ thù của kẻ thù là bạn sao? Ý tôi không phải chúng ta và Kurosagi là bạn, mà chỉ là trong nhiệm vụ lần này thôi. Tôi nghĩ họ có lẽ cũng có suy nghĩ như vậy.

- Đừng có nói chuyện điên rồ nữa!

- Bình tĩnh đi Karin!_Konan can_Hinata-san, đây là chuyện nghiêm trọng, cô nên suy nghĩ cho kỹ càng. Taicho, ngài không định nói gì sao?

Toushirou nhìn Hinata. Trông cô ấy rất bình tĩnh, không có vẻ gì là suy nghĩ vội vàng, hay phát ngôn tuỳ tiện. Thực ra cậu cũng đã nghĩ đến chuyện này ngay từ đầu nhưng cậu cho rằng nó là việc không tưởng nên đã gạt khỏi đầu.

- Hãy giải trình rõ ràng ý kiến của cô cho mọi người nghe! Thời gian không có nhiều. Chúng ta vừa đi vừa nói.

Toushirou đi trước, 3 người còn lại theo phía sau.

- Tôi nghĩ cho dù là kẻ thù nhưng nếu có cùng chung mục tiêu thì kết hợp với nhau thay vì đối đầu không chỉ giúp 2 bên đều hoàn thành nhiệm vụ của mình mà còn giảm thiểu thương vong. Cách này thực sự có lợi hơn cả. Tôi tin ít nhất cũng có người trong nhóm họ nghĩ đến điều này, nhưng cũng giống như nhiều người trong chúng ta thấy nó là việc không tưởng.

- Cho dù dự đoán của cô là đúng nhưng làm sao để khiến họ nói ra điều đó?_Konan hỏi

- Cần phải có người chủ động. Taicho, hãy để tôi trực tiếp thoả hiệp!

- Không được. Như vậy quá nguy hiểm. Lỡ như bọn chúng không đồng ý ra tay hạ sát cô thì làm thế nào?_Konan vội can

- Không phải mọi người cùng ở đây sao? Taicho và hai người chắc chắn không nỡ để mặc Hinata này bị bọn chúng giết dễ như vậy, phải không?

- Bây giờ là lúc nào mà cô còn đùa được?

- Em không đùa đâu. Đây là 1 việc vô cùng quan trọng nên xin mọi người hãy đồng lòng, hãy cho Kurosagi thấy được thiện ý của chúng ta. Em có lòng tin vào kế hoạch của mình. Taicho, ngài sẽ ưng chuẩn chứ?

Karin nhìn Toushirou, chỉ thấy cậu ta im lặng nhìn chiếc sổ tay làm cái gì đó. Nhìn sang Hinata, thấy cô ta không có chút vẻ do dự hay sợ hãi nào. Karin đang cố gắng nghĩ xem Hinata có phải bị điên quá rồi không, tại sao taicho không ngăn cô ta lại, tại sao Konan ban đầu phản đối giờ lại đang chờ dợi một cách hi vọng sự đồng ý. Bọn họ điên hết cả rồi sao?

- Tôi còn có câu này muốn hỏi. Nếu cô trả lời được tôi sẽ chấp thuận đề nghị của cô.

- Taicho cứ hỏi.

- Nhiệm vụ này cho dù có thành công cũng không được hoan nghênh đâu, thậm chí sẽ phải rước tai hoạ vào người. Ninja với Wizard và Shaman vốn dĩ không thể hoà hợp. Cô vẫn quyết tâm muốn làm chứ?

- Chỉ cần cứu được người cho dù có phải liều cả tính mạng tôi cũng phải thử.

Toushirou sững lại. Hai người con gái đó thật giống nhau. Ở bên Hinata cậu như được nhìn thấy lại hình ảnh của Matsumoto ngày trước.

- Được rồi. Đề nghị của cô được chấp thuận. Chuẩn bị đi!

- Mấy người ...mấy người điên cả rồi!_Karin gào lên_Chuyện này đồng ý thế nào được chứ?! Tôi không làm đâu!

- Không ai bắt cô phải làm cả. Cô có thể bỏ nhiệm vụ nếu muốn.

- Là taicho nói đấy nhé! Tôi sẽ quay lại tổ chức. Tôi sẽ báo cáo chuyện này lên Danzo-sama. Các người cứ chuẩn bị mà nhận lấy hậu quả đi!

Konan hốt hoảng ngăn lại nhưng không kịp.

- Taicho, ngài không cần phải theo nhiệm vụ này cùng tôi. Ngài sẽ bị liên luỵ đó!

- Không thấy tôi đi cùng liệu bọn chúng có tin cô không?

Hinata giật mình, cúi đầu im lặng.

- Không cần nhiều lời. Tôi đã nói là sẽ trông chừng cô rôi. Tôi sẽ không bỏ mặc cô một mình đâu.

Đôi mắt trắng mở to cảm kích dù thực sự không hiều tại sao mình lại được ưu ái như vậy. Cô không hỏi vì cô biết nếu muốn nói thì cậu ấy đã nói từ đầu. Cô biết ơn cậu rất nhiều. Vì điều này cô nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

- Konan, cô thì thế nào? Cô cũng hiểu hậu quả của việc này rồi đấy. Tôi sẽ không trách nếu cô có ý bỏ nhiệm vụ đâu.

- Không. Tôi sẽ tham gia. Một chuyện vui thế này sao có thể đứng ngoài được!

- Konan-san ..._Hinata chưa hiểu

- Chúng ta chẳng phải là đồng đội sao? Đồng đội sao có thể bỏ mặc nhau chứ!!

- Em cảm ...cảm ơn chị!_cô rất hạnh phúc vì có được những người đồng đội quý giá như vậy

Thực sự Konan đang rất vui. Người đội trưởng nhỏ tuổi mà cô hết sức ngưỡng mộ đã quay lại là chính mình, không những vậy còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Theo thông tin mà 2 nhóm có được thì quái vật thằn lằn này chỉ hoạt động về đêm. Thói quen của nó là tìm vị trí rộng rãi ngửi hơi người, chọn mùi con mồi nó thích rồi lặng lẽ tấn công. Kurosagi là nhóm đầu tiên tiếp cận con quái vật. Ngay khi con quái vật chuẩn bị tiếp cận con mồi thì Neji bắn loạt tên cản lại. Da nó cứng như đá, loạt tên bắn ra không có tác dụng với nó. Sasuke lập tức dùng bùa tạo vòng đai lửa xung quanh cơ thể con quái vật cũng không làm nó hề hấn gì. Cậu lao đến dùng kiếm chém nó 1 nhát. Chẳng những không khiến nó bị xây xát gì mà cả nhóm con bị đuôi của quái vật quật cho 1 phát văng ra xa.

- Con quái này khó nhằn hơn mình tưởng đấy!_Sasuke tặc lưỡi

- Điểm yếu. Phải tìm cho ra điểm yếu của nó_Neji nhận định. Hai người kia đều cho là phải.

- Theo tôi có lẽ là phần bụng dưới đấy, vì đó là lối duy nhất để vào bên trong cơ thể cứng hơn đá đó.

Kurosagi sửng sốt khi thấy nhóm Akatsuki đứng ngay phía sau, trên 1 giàn giáo xây dựng. Con quái vật đã khiến họ mất cảnh giác. Cat nhảy xuống đứng đối diện với nhóm Kurosagi. Cô không hể rút kiếm ra dù 3 người họ đang thủ thế.

- Nghe này, con quái vậy này rất mạnh và nguy hiểm. Có lẽ chỉ mình nhóm các cậu hay nhóm bọn tôi khó lòng có thể đánh bại được nó. Chi bằng 2 nhóm chúng ta hãy cùng hợp tác đi!

Cả 3 sửng sốt há hốc mồm, người đứng đờ ra đến nỗi con quái vật tấn công bất ngờ từ phía sau mà họ không kịp trở tay. Ice lao xuống dùng kiếm chém vào đuôi quái vật đóng băng cả cơ thể nó.

- Thuật này không trụ được lâu với con quái này đâu. Thỏa thuận nhanh đi, Cat!_Ice nói lớn

- Các cậu đã thấy rõ thành ý của chúng tôi rồi đấy. Cùng hợp tác trong nhiệm vụ này đi!