Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Phần 20: Lại một lần nữa…


Cái chết của Neji tuy đã được yêu cần giữ kín nhưng không hiểu tại sao lại bị truyền lan khắp làng buộc Tsuchikage phải cho triệu trưởng tộc Mochitsuki lên gặp. Sau khi nghe trình bày cụ thể sự việc, ngài đã rất lo lắng.

- Chuyện này nghiêm trọng đấy! Nói gì thì Hyuuga Neji cũng đã chết trên đất Iwa. Cậu ta không phải là 1 người binh thường mà là thiên tài của tộc Hyuuga_gia tộc có tiếng nhất ở Konoha hiện giờ. Ông định tính thế nào đây, Shiro?

- Tôi đã gửi một bức thư trình bày cụ thể nguyên nhân với Hokage-sama và đã hứa sẽ làm hết sức để điều tra ra thủ phạm trong thời gian sớm nhất. Hi vọng ngài ấy sẽ không làm khó chúng ta. Chuyện này cũng là ngoài ý muốn.

- Vậy còn tộc Hyuuga thì sao? Ông ta liệu có chịu để yên chuyện này không?

- Tôi ...tôi cũng chưa biết phải làm sao.

Đó cũng là điều mà Shiro lo lắng nhất. Nhiều khả năng vì chuyện này mà hôn ước giữa tộc Mochitsuki và Hyuuga sẽ hỏng mất. Nếu vậy thì sự việc sẽ lại càng tồi tệ. Vì Natsume đã đem lòng yêu Hinata mất rồi.

- Chuyện của gia tộc ông thì ta không thể giúp gì được. Ta chỉ có thể cung cấp người và phương tiện để ông sớm tìm ra thủ phạm thôi.

- Tôi cũng chỉ dám làm phiền ngài đến vậy thôi.

. . .

Từ lúc rời khỏi phòng tới giờ Hinata lao vào làm việc bất kể ngày đêm khiến ai nấy đều rất lo lắng. Cũng đã khuyên đủ mọi cách rồi mà cô ấy không nghe. Natsume cảm thấy mình phải có trách nhiệm với chuyện này, không chỉ vì phó thác từ Neji mà còn vì chính bản thân anh.

. . .

Tất cả mọi người đều đồng ý rằng mấu chốt của vấn đề là ở chỗ làm sao Neji biết kẻ địch hẹn anh ấy ở vùng Ukai mà đến đó, và tại sao lại chỉ đi có một mình. Họ đã chia ra lục tìm kĩ trong phòng của Neji và ở cả hiện trường vụ án đầu tiên nhưng đều không có kết quả.

- Tôi thấy Neji-kun đứng nhìn như thế này này_Kou vừa nói vừa bắt chước tư thế mà Neji đã đứng thần ra hôm bữa.

Hinata theo hướng mắt của Kou mà đi thẳng, vừa đi vừa dùng Byakugan quan sát xung quanh, cả Natsume và Konami cũng tham gia, nhưng nhìn đi nhìn lại mấy lần, đủ mọi ngóc ngách cũng không tìm thấy gì cả. Có lẽ cơn mưa dai dẳng hai ngày qua đã xóa hết dấu tích rồi.

Hinata ngước mắt nhìn lên trời. Mãi làm việc cô không để ý là đã về chiều. Thời gian trôi đi nhanh quá mà vụ án thì vẫn dậm chân tại chỗ. Để kẻ thủ ác còn nhởn nhơ ngày nào thì ngày đó cô không thể yên được. Đã thề với lòng mình là sẽ trả thù cho Neji nhưng cứ thế này thì phải làm sao đây?

- Natsume-sama!_có tiếng người chạy hối hả tới_Natsume-sama, Nonoko-sama biến mất rồi!

- Biến mất? Nghĩa là sao?_Natsume hốt hoảng thốt lên

- Chúng tôi theo lệnh của sama đến phục quanh phủ Mikage mấy ngày nay. Lúc sáng tôi thấy Nonoko-sama đến tìm Izumo. Hình như họ cãi nhau chuyện gì đó. Rồi tôi thấy Nonoko-sama chạy đi đâu rất nhanh. Tôi đã cử người đuổi theo, nhưng ...

- Nhưng sao?_Natsume rất sốt ruột trước thái độ ngần ngừ của người shinobi kia

- Nhưng mới nãy tôi đi kiểm tra xem thế nào thì ...thì thấy người đó đã chết , còn Nonoko-sama thì mất dấu.

Chuyện trở nên nghiêm trọng rồi. Bình thường thì việc tìm không được Nonoko không phải là đáng lo vì tính cô bé vốn hiếu động, hay bày trò chọc ghẹo người khác. Nhưng người tộc Mochitsuki đuổi theo Nonoko đã bị giết chết thì nhiều khả năng là cô ấy đang bị truy sát. Và lần này lại liên quan đến Izumo.

- Natsume-sama, sama định đi đâu vậy?_Konami vội giữ tay lại

- Tôi phải đi tìm tên khốn Izumo hỏi cho ra lẽ. Chắc chắn hắn phải biết con bé đi đâu.

- Tôi e là vô ích thôi. Nếu đây là chuyện do hắn làm thì thể nào hắn cũng tìm cách chối.

- Vậy chẳng lẽ tôi lại đứng yên mà nhìn à?_Natsume đã gần như hét lên. Anh không thể giữ nổi bình tĩnh. Đã không thể cứu được Neji, anh không thể để mất cả em gái của mình nữa.

- Xin sama hãy bình tĩnh! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Chúng ta cùng chia nhau đi tìm lại 1 lần nữa. Sau đó sẽ tính tiếp.

Lúc này cũng chẳng còn cách nào khác, còn hơn là không làm gì. Natsume liền phát động tất cả người trong phủ chia ra đi tìm Nonoko. Cả Hinata và Kou dù đã thấm mệt cũng tình nguyện giúp sức.

Màn đêm phủ xuống nhanh quá. Chẳng mấy chốc ngôi làng đã chìm trong bóng tối và ánh điện hắt ra từ những ngôi nhà. Với điều kiện như thế này thì cuộc tìm kiếm dù không muốn nhưng cũng buộc phải dừng lại. Và kết quả thu được là chẳng có gì hết.

. . .

Hinata đã vắt gần cạn lượng chakra còn lại để tìm Nonoko, đến mức khi trở về cô không thể nhấc nổi chân lên, đành phải khuỵu xuống đất.

- Hinata-sama, sama không nên dùng quá sức như thế! Còn có những người khác cũng tham gia tìm mà_Kou vừa nói vừa dùng khăn quạt phẩy phẩy cho cô

- Tôi đã hiểu …tại sao hắn làm thế.

- Sao?_Kou ngạc nhiên không hiểu Hinata nói gì

Gương mặt Hinata đã tái xám vì mệt mỏi nhưng cô ấy vẫn ráng nói, cứ như sợ nếu không nói ra lần này thì sẽ không còn cơ hội nữa.

- Sáng hôm ấy hắn tìm cách tiếp cận tôi ...tán tỉnh tôi, chọc ghẹo tôi ...mục đích là để Neji-niisan nhìn thấy ...Hắn muốn nói với anh ấy rằng nếu anh ấy không làm theo lời hắn ...hắn sẽ ra tay với tôi ...Vì vậy anh ấy mới đi một mình đến gặp hắn ...Tất cả cũng vì tôi ...Lại một lần nữa là vì tôi ...

- Sama nghĩ nhiều quá rồi_Kou đỡ lấy vai Hinata tựa vào người mình. Sự mệt mỏi làm cô ấy đi vào giấc ngủ thật nhanh, nhưng trong cơn mê vẫn miên man gọi tên một người: “Neji-niisan!

Kou nhẹ nhàng bế Hinata lên. Cô ấy gầy quá. Chỉ sau mấy ngày mà người đã trở nên tiều tụy đến thế này. Nếu không phải vì ý chí muốn trả thù cho Neji thì chắc cô ấy đã khuỵu xuống từ lâu rồi. Vậy mà Hinata vẫn ráng sức giúp Natsume tìm Nonoko. Anh hiểu Hinata nghĩ gì. Cô ấy vẫn luôn tự trách mình không thể cứu được Neji, cô không thể giương mắt nhìn Izumo giết thêm bất cứ ai nữa, huống chi người đó lại là em gái của Natsume.

Kou ngước mắt nhìn trời. Trong những vì sao lấp lánh trên cao kia có cái nào là hiện thân của Neji không? Anh không nhớ mình đã nghe ở đâu người ta nói rằng khi con người chết đi, linh hồn sẽ bay lên trời và hóa thành 1 vì sao để ngày đêm có thể được nhìn thấy những người mà mình yêu thương. Anh đã nghĩ rằng đó chỉ là chuyện tầm phào, mê tín, nhưng giờ anh lại mong nó là sự thật. Vì nếu vậy ...

- Neji-kun, cậu thật tệ quá! Sao lại có thể bỏ chúng tôi mà ra đi như vậy chứ?! Cậu có nhìn thấy không? Người con gái này ..._anh cúi xuống dịu dàng nhìn cô chủ nhỏ đang ngủ yên trên tay mình_đã đem lòng yêu cậu mất rồi. Cậu có biết không?

. . .

- Khốn kiếp! Đồ vô dụng!_Izumo giơ chân đạp thật mạnh vào người một ninja đang quỳ trước mặt hắn làm người đó ngã vật ra. Anh ta không phản kháng mà lồm cồm ngồi dậy và quỳ lại. Hắn hỏi tiếp_Ai đã cứu con bé?

- Thưa, tôi không rõ vì người đó mặc đồ đen lại mang khăn trùm kín mít. Nhưng tôi chắc chắn đó là một kunoichi.

- Kunoichi?_Izumo ngạc nhiên. Hắn không nhớ mình có kẻ thù nào là kunoichi cả_Lại có thêm một con kỳ đà cản trở ta sao?

- Izumo-sama, chúng ta phải là gì bây giờ ạ?_Gin, tên thuộc hạ thân tín nhất của hắn, hỏi

- Tạm gác việc xử tên Natsume qua một bên. Chúng bay chia nhau điều tra xem đứa chết tiệt nào dám phá đám ta và cả con nhỏ Nonoko nữa. Không tìm được nó, các ngươi đừng có về đây!!

- Vâng!_khoảng chục tên ninja cùng đồng thanh và biến mất một lượt

Izumo giận dữ đấm mạnh xuống bàn đến mức làm nó gãy đôi. Khó khăn lắm hắn mới diệt được Neji thì lại xuất hiện thêm một con kỳ đà khác. Nếu chưa dẹp hết chúng thì hắn chưa thể yên tâm thực hiện kế hoạch vĩ đại của mình được. Thời gian không còn nhiều nữa ...

. . .

Hinata không rõ mình đã thiếp đi trong bao lâu, chỉ biết rằng khi tỉnh dậy cô đã thấy mình đang nằm trong phòng rồi. Nhìn đồng hồ thì đã hơn 12h đêm.

Soạt!

Hình như có tiếng động lạ bên ngoài. Hinata bước xuống giường, nhẹ nhàng hé cửa nhìn ra ...và kinh ngạc. Natsume đang đứng quay lưng ngay trước cửa phòng cô.

- Ồ, em đã dậy rồi à?_Natsume quay lại khi nghe có tiếng kéo cửa_Em thấy trong người thế nào? Còn mệt không?

- Sao ...sao anh lại đứng đây?

- Tôi không ngủ được nên ra ngoài ngắm trăng đó mà.

- Vậy sao lại đứng trước cửa phòng tôi?

- À, chỉ ...chỉ là tình cờ thôi_Natsume gãi đầu cười ngượng ngùng

Mệt mỏi, thất vọng, đau buồn, cô đơn ...tất cả đều đang hiển hiện trên gương mặt của Natsume lúc này, khiến bất cứ ai nhìn vào cũng không thể đành lòng.

- Anh nên đi ngủ đi, lấy sức sáng mai còn đi tìm tiếp chứ!

- Hinata! Có thể ...cho tôi mượn vai em một lúc không?_đôi mắt nhìn Hinata rất chân thành và tha thiết, cảm giác như anh đang cố gắng gượng với nỗi đau trên vai

- Hả? À ...ờ ..._Hinata khá lúng túng, cô không hiểu lắm từ “mượn vai”

Natsume liền tiến tới và ôm chầm lấy Hinata.

3 nhận xét:

  1. Cậu ơi, cho phép mình đăng fic Lựa chọn này của cậu trên blog tuyển tập fanfic về cặp đôi này ko?
    Mình chắc chắn sẽ để lại credit dẫn link gốc về đây.
    Cảm ơn cậu nhiều :)
    Tiện thể, cậu up đến chap 21 rồi sao nhảy sang luôn chap 38 vậy? Mấy chap giữa đâu hết rồi? :'(

    Trả lờiXóa
  2. Chắc chắn là được. Sec còn phải cảm ơn bạn vì đã quảng bá cho fic của Sec ấy chứ. Sec thực tế đã viết rất nhiều chương của fic này nhưng vì đang trong giai đoạn chỉnh sửa nên mới post dang dở như thế. để sec dần dần up hết những chap giữa lên

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn cậu nhiều lắm :") Tớ cũng sẽ quảng bá trên facebook luôn. Fic hay mà ko có nhiều người đọc thì tiếc lắm :((

    Trả lờiXóa