Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Câu chuyện thứ nhất: Okita Souji



Từ lúc xuất hiện Long thần tử, hoạt động của Shinsengumi có đôi chút xáo trộn. Bây giờ họ vừa phải truy tìm và bảo vệ Long thần tử, vừa đề phòng những cạm bẫy của phái Tôn Hoàng Nhưỡng Di. Okita Souji, đội trưởng đội 1 Shinsengumi, người duy nhất trong nhóm có thể cảm nhận được thần khí của Thần nữ, cũng đang có những suy nghĩ khác lạ. Anh đã gần như nắm được Thần nữ lúc ở trên cầu tối qua nếu không bị Sakamoto Ryoma phá đám. Lại thêm bọn chí sĩ phiên Mito (phái Tá Mạc) cũng ở đó cản trở khiến anh không khỏi lo lắng.

- Okita-kun, cảm thấy mệt à?

- Kondo-sensei, không đâu ạ.

Kondo Isami, cục trưởng Shinsengumi, một con người hiền hậu, luôn quan tâm đến mọi người dù ở bất kì thân phận nào.

- Những ngày qua thật vất vả cho cậu. Cũng chẳng còn cách nào khác. Nhóm chúng ta chỉ có mình cậu có khả năng tìm được Long thần tử.

- Sensei đừng nói vậy! Đây là sứ mệnh của tôi. Tôi nguyện hoàn thành nhiệm vụ vì Shinsengumi chúng ta và vì thực hiện ước mơ lớn lao của Kondo-sensei.

Okita Souji, một con ác quỷ kì lạ. Thường ngày anh là con người hiền lành, điềm tĩnh, và luôn thân thiện với tất cả mọi người. Một chàng trai 18 tuổi với gương mắt thanh tú, đôi mắt nâu sáng rất có thần, mái tóc rất dài cột thắt lại sau gáy. Nhìn anh thật khó để tưởng tượng nổi một con người đáng mến như vậy khi biến thành ác quỷ sẽ như thế nào. Souji là tay kiếm số 1 của Shinsengumi, một con người lạnh lùng và tàn nhẫn, có thể vung kiếm mà không chớp mắt, lấy mạng kẻ khác nhẹ tựa lông hồng. Chỉ cần nghe đến tên anh đã khiến nhiều kẻ phải khiếp sợ dù chưa từng gặp mặt.

- Hai người nói chuyện khách sáo quá! Tôi nghe còn đỏ mặt nữa_một thanh niên trông lớn tuổi hơn Souji một chút bước tới

- Hijikata-san!_Souji bất ngờ liền đứng dậy cúi chào

- Cậu dậy hơi trễ đó, Toshi(cách gọi thân mật Toshizou của Kondo).

Phó cục trưởng Hijikata Toushizou, thường bị gọi là "Phó cục trưởng ác quỷ" bình thường lại là một người rất vui vẻ, hay đùa, tính tình phóng khoáng, hào hoa, phong nhã, khiến Souji có đôi chút ghen tị.

- Vì việc tìm Long thần tử hôm qua mà 3 giờ sáng tôi mới ngủ đấy. Ừm, mà Souji hình như sau đó còn đuổi theo Sakamoto đến tận sáng ấy nhỉ? Vậy mà không mệt mỏi thì lạ thật.

- Cậu đuổi theo tên Tosa đó (Ryoma thuộc phiên Tosa ủng hộ phương Tây, đối nghịch với Shinsen) đến tận sáng?_Kondo hốt hoảng_Ai cho phép cậu hành động liều lĩnh như thế?! Toshi, cậu biết chuyện này sao không báo với tôi?

- Kondo-san, cậu ta có còn là trẻ con nữa đâu.

Souji quỳ sụp xuống, cúi đầu tạ lỗi.

- Kondo-sensei, tôi xin lỗi vì đã tự tiện hành động khi chưa được lệnh khiến sensei phải lo lắng. Xin hãy trừng trị tôi theo quân lệnh.

Thấy Souji cúi mình như thế Kondo không trách lỗi nữa. Hơn ai hết, anh hiểu tấm lòng của cậu ta. Long thần tử xuất hiện gây bất lợi cho hoạt động của Shinsen. Nếu cô ấy rơi vào tay bọn Nhưỡng Di thì còn phiền phức hơn. Vì vậy từ lúc cảm nhận được thần khí của Thần nữ, Souji đã rất lo lắng.

- Được rồi. Tôi không trách cậu lần này. Từ sau nếu không có lệnh của tôi hay Toshi tuyệt đối không được tự ý hành động nữa.

- Vâng_Souji cúi đẩu rồi đứng dậy bước về phòng

Đợi đến khi Souji đi khuất Kondo mới hỏi Hijikata:

- Theo cậu việc các chí sĩ Mito và cả Sakamoto cũng xuất hiện ở đó nhằm mục đích gì?

- Có lẽ cũng giống chúng ta, tranh giành Thần nữ.

- Qua lời kể của cậu, tôi trông Thần nữ chẳng khác gì một cô gái bình thường, vậy mà lại là Long thần tử, gánh trên vai sứ mệnh nặng nề như thế. Nói thật, tôi cảm thấy tội nghiệp cho cô bé đó.

Hijikata chỉ mỉm cười, không nối gì. Anh đang đoán xem Souji sẽ nghĩ gì khi trông thấy cô gái ấy_người mà cậu ra có thể cảm nhận được thần khí.

. . .

Hasumi Yuki giờ vẫn còn khá lúng túng với việc mình được chọn làm Long thần tử. Kiryuu Shun(vệ sĩ riêng của Yuki) và Amami(Bạch y tể tướng) đã giải thích cặn kẽ cho cô về truyền thuyết Bạch Long(Ryuujin), Hachiyou và về Long thần tử để cô ý thức hơn về sứ mệnh của bản thân. Tuy nhiên, một đứa con gái bình thường chỉ mới 16 tuổi đã phải mang một trọng trách lớn như vậy đối với cô thật quá sức.

Còn Shun, anh lúc nào cũng có vẻ rất nghiêm túc, và kiệm lời khiến cô cảm thấy thật khó nói chuyện, mặc dù trông Shun rất giống một người anh trai vô cùng thân thiết với cô ở thế giới hiện đại. Ngày hôm nay, Shun đưa Yuki đi mua ít vật dụng cá nhân. Lúc bị đưa từ thế giới hiện đại đến đây cô không mang theo được gì cả ngoài bộ đồng phục đi học.

- Kyoto lúc này đang rất hỗn loạn bởi nhiều phe phái tranh giành quyền lức. Sự xuất hiện của Thần nữ đã khiến tình hình thêm phức tạp rồi. Cho nên Thần nữ đi đâu, làm gì cũng phải chú ý một chút.

- Vâng_Yuki đáp khẽ. Cô có muốn bị rơi vào thế giới này đâu chứ.

Bất chợt 2 người bị một đám lãng sĩ chặn lại. Bọn họ tự xưng là người phiên Satsuma (cùng phái Nhưỡng Di nhưng thế lực mạnh hơn nhiều so với phiên Mito), và đang truy tìm Long thần tử. Chỉ có điều bọn họ muốn lấy mạng cô ấy.

- Xin lỗi Thần nữ! Tôi biết cô không có tội gì trong chuyện này, nhưng sự tồn tại của cô gây bất lợi cho chúng tôi nên chúng tôi không thể để cô sống.

Shun rút kiếm lao vào chiến đấu. Bọn chúng có đến cả chục tên, một mình Shun không thể trụ được lâu. Anh bảo Yuki bỏ chạy, nhưng cô ấy đã sợ đến nổi không thể nhúc nhích.

Đúng lúc đó, một kẻ trong lãng sĩ lao tới định đâm Yuki thì bất ngờ hắn bị chém chết từ phía sau. Không phải Shun chém. Là Okita Souji.

- A, anh ..._Yuki thốt lên khi nhận ra người đã truy đuổi cô trên cầu đêm trước

- Shinsengumi!_chúng kinh hoàng thốt lên

Souji lao vào giúp Shun tiêu diệt kẻ địch. Chúng sợ quá, kéo nhau bỏ chạy.

Dưới đất la liệt xác chết khiến Yuki rùng mình, người run lẩy bẩy mặt trắng bệch không còn hột máu. Cô rất sợ. Cô đã nhìn thấy những cảnh thế này trong phim, nhưng thực tế thật quá khủng khiếp.

- Thần nữ!_Shun lo lắng hỏi_Thần nữ không sao chứ?

Tiếng gọi của Shun khiến Yuki bừng tỉnh quay về thực tại. Cô đã không còn là nữ sinh Hasumi Yuki thời hiện đại nữa, mà là Long thần tử có sứ mệnh cứu thế giới song song. Cô không thể yếu đuối như vậy được. Sau này sẽ còn gặp nhiều chuyện khủng khiếp hơn, gặp nhiều vấn đề khó khăn hơn. Cô phải mạnh mẽ lên mới đúng.

Yuki dụi mắt trước khi chúng kịp tràn ra, và mỉm cười trả lời:

- Em không sao. Kiếm thuật của các anh tuyệt thật đấy! Em cũng phải học mới được.

- À, chuyện đó ..._Shun ngạc nhiên trước thái độ kì lạ của Yuki

Yuki nhìn sang Souji có ý cảm ơn vì anh đã cứu mạng. Đã học lịch sử, Yuki biết rõ Shinsengumi là lực lượng cảnh sát Nhật thời Bakumatsu, phục vụ dưới trướng thủ hộ Katamori. Cô rất ngưỡng mộ khí khái anh hùng và sự trung thành của họ đối với Mạc Phủ. Dù vẫn sợ vì chuyện của đêm trước, nhưng anh chàng này đã cứu cô thì nhất định phải là người tốt.

- Tôi là Okita Souji, đội trưởng đội 1 Shinsengumi. Hi vọng chuyện ban nãy không làm Thần nữ quá sợ hãi.

- Anh ...anh là Okita Souji?_Yuki kinh ngạc thốt lên. Anh ta chính là kiếm sĩ bậc nhất của Shinsengumi.

- Đúng vậy. Thần nữ đã nghe tên tôi?

- A ...vâng_Yuki ngượng ngùng quay mặt đi. Nhắc đến Shinsengumi thì dĩ nhiên là biết anh rồi. Cô nghĩ không nên nói với anh ta là mình đến từ tương lai sẽ tốt hơn.

- Phải rồi. Trong thành này ai cũng biết tôi cả. Tôi hỏi ngớ ngẩn thật.

Yuki chỉ biết cười trừ.

- Sao anh lại xuất hiện ở đây đúng lúc như thế?_Shun hỏi với vẻ cảnh giác cao độ

- Tôi cảm nhận được thần khí của Thần nữ nên đến đây_Souji trả lời rất bình thản, không chút biến sắc

Shun vội kéo Yuki ra sau mình, tay nắm chắc chuôi kiếm thủ thế. Souji chỉ khẽ mỉm cười, khiến cả hai ngạc nhiên.

- Hai vị không cần tỏ ra căng thẳng vậy. Trông tôi giống định làm gì Thần nữ lắm sao?

Nhìn lại Souji, thấy cậu ta có vẻ đúng như vậy nên Shun không quá phòng thủ nữa.

- Vậy thì dễ nói chuyện hơn rồi. Tôi có thể đi cùng các vị chứ?

Yuki gật đầu. Trên đường đi Souji đã giải thích rõ ràng lý do nhóm Shinsen có mặt trên cầu hôm đó. Họ không hể có ý làm hại cô.

- Hóa ra là vậy. Thế mà làm tôi sợ chết đi được, cứ tưởng mình phạm tội gì chứ.

- Vậy sao?_lông máy hơi nhướng lên vẻ ngạc nhiên

- Thật mà. Ai chẳng biết nhiệm vụ của Shinsen là duy trì trật tự ở Kyoto. Tôi mới chân ướt chân ráo tới đây đột ngột bị truy đuổi. Tôi thật sự đã rất sợ.

- Vậy à?

- Còn nói vậy à? Cậu làm như thể mình chẳng liên quan gì ấy_Shun khó chịu

- Tôi chỉ đơn giản là thi hành nhiệm vụ. Đã khiến cô sợ hãi, thành thật xin lỗi!

- Không sao. Được gặp anh thế này tôi rất vui.

Tình cờ thế nào Sakamoto Ryoma lại có mặt trong một quán nước gần đó. Lúc bước ra khỏi quán, liếc thấy Yuki đi ngang qua, Ryoma mừng rỡ reo lên:

_ Tiểu thư! Chúng ta lại gặp nhau rồi!

- A, là anh_Yuki cũng bất ngờ khi gặp lại anh chàng kì lạ đã hai lần cứu mình

Souji quay đầu lại nhìn. Ryoma trông thấy Souji hoảng hốt, vội vàng bỏ chạy. Souji đã định đuổi theo nhưng Yuki níu tay giữ lại.

- Cô làm gì vậy?_Souji rất bất ngờ

- Xin anh hãy tha cho Sakamoto-san lần này!

- Cái gì?!

- Tôi biết nhóm Shinsen các anh và phiên Tosa đối đầu nhau. Nhưng Sakamoto-san đã 2 lần cứu tôi, tôi không thể đứng yên nhìn anh ấy bị bắt được. Cho nên xin anh ..._Yuki ôm chặt cánh tay Souji

Souji nhìn Yuki, rồi nhìn xuống cánh tay đang bị ôm chặt, một lúc. Anh khẽ thở dài.

- Được rồi. Buông tay ra đi! Tôi không đuổi theo hắn nữa là được chứ gì?

Yuki vưi mừng buông tay, cúi đầu cám ơn anh ta rối rít.

- Không cần phái cám ơn tôi đâu. Tôi tha cho hắn lần này nhưng sẽ bắt hắn lần khác. Hắn không thoát được đâu.

Yuki ngớ người. Cô nhận ra mình đã quá ngây thơ. Chỉ vài câu nói của cô làm sao có thể xóa bỏ thù hằn giữa hai phe phái vốn đã có từ lâu.

- Còn chuyện này tôi muốn hỏi anh. Okita-san, ban nãy anh nói nhiệm vụ của anh là canh chừng và bảo vệ tôi để tôi không rơi vào tay phe Tôn Nhưỡng (tức Nhưỡng Di). Nhưng nếu tôi rơi vào tay họ anh sẽ làm gì?

- Còn tùy vào quyết định của cục trưởng Kondo. Nếu sensei ra lệnh cho tôi giết cô thì tôi sẽ không để cô sống.

Souji đã trả lời không chút do dự, mặt không chút biến sắc. Con người này không có ý chí và cảm xúc riêng, nhận lệnh vung kiếm một cách lạnh lùng và tàn nhẫn. Okita Souji thực sự là một con quỷ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét