Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

Phần 1: Chồng chưa cưới


Mùa xuân năm nay Hinata đã bước sang tuổi 17, cái tuổi đẹp nhất của đời con gái. So với ngày trước, suy nghĩ của cô đã chín chắn lên nhiều lắm. Mọi người cũng nói cô trở nên xinh đẹp và có dáng hơn. Cô thấy vui về điều đó.

Dạo gần đây Hinata hay đến thư viện mượn những cuốn tiểu thuyết tình yêu về đọc. Không phải cô muốn học cách yêu sao cho đúng, cô đọc chúng để hiểu rõ hơn tình cảm của mình, và cũng để tìm con đường đi tiếp theo trong mối tình đơn phương vô vọng với “người đó”.

Những câu chuyện tình viết trong tiểu thuyết thật đẹp và cũng nhiều bất hạnh. Nó lấy của cô không biết bao nhiêu là nước mắt. Mỗi lần như vậy, Neji lại mỉm cười, mang hộp khăn giấy ra đưa cho cô.

- Câu chuyện kết thúc bi thảm quá à?_Neji đã hỏi như vậy khi thấy cô khóc sướt mướt sau khi đọc xong một cuốn tiểu thuyết

- Anh hỏi câu đó với khuôn mặt rạng rỡ như vậy là có ý gì?_Hinata không hài lòng chút nào. Kể từ cái ngày tâm hồn Neji được cứu rỗi cách đây 5 năm, cô và anh đã có thể cư xử với nhau một cách thân thiện và thoải mái, nhiều lúc còn chẳng chút kiêng dè.

- Đâu có gì_Neji bật cười_Tôi thấy Hinata-sama là một người rất giàu tình cảm.

Hinata rút liền một lúc hai chiếc khăn giấy để lau nước mắt. Gương mặt tươi rói cộng thêm câu nói đó của Neji làm cô có cảm giác mình đang bị anh trêu chọc hơn là được khen. Nhưng cô không thể giận anh vì chuyện đó. Bản tính của Neji đâu có thích đọc những cuốn tiểu thuyết tình cảm. Ngay từ đầu cô đã biết là như thế rồi. Tuy nhiên, khi thấy cảm động về một câu chuyện tình nào đó và muốn bộc bạch những suy nghĩ của mình thì người cô tìm đến lại là Neji. Anh không tỏ ý khó chịu một chút nào mà ngồi im để nghe cô nói. Lần này cũng vậy.

- Một cô gái và một chàng trai yêu nhau tha thiết lắm, nhưng cô gái đã bị gia đình hứa hôn từ nhỏ với một gia đình danh gia vọng tộc. Thật không may, người chồng hứa hôn của cô ấy là một tay vũ phu, bạc tình. Gia đình chồng xem cô ấy như con ở, bắt làm việc quần quật suốt ngày đêm đến mức cô ấy bị sẩy thai. Chàng trai thấy người yêu mình như vậy đã giải cứu cô ấy trốn khỏi gia đình đó. Đôi tình nhân bị cả hai gia đình truy đuổi. Cuối cùng chàng trai bị chính chồng của cô gái giết chết. Cô gái ấy vì quá đau khổ cũng đã ...

Nói đến đây hai hàng nước mắt của Hinata lại chực trào ra. Thấy vậy, Neji vội đưa hộp khăn giấy cho cô ấy. Anh mỉm cười nói:

- Dù sao đây cũng chỉ là tiểu thuyết, không phải chuyện thật. Sama không cần phải đau khổ như thế!

- Em không nghĩ vậy. Chắc chắn trong thực tế đã xảy ra chuyện tương tự rồi thì tác giả mới có thể viết hay được như vậy chứ!

Neji chỉ quay đi, lắc đầu và thở dài.

- Em phản đối chuyện hứa hôn. Hạnh phúc cả đời của con cái thì phải do con cái tự mình định đoạt. Không thể do bất cứ ai quyết định thay, cho dù đó có là cha mẹ đi chăng nữa!

Neji sững lại nhìn cô em họ trong giây lát và rồi mỉm cười. Đúng là trái tim Hinata đa cảm, dễ mủi lòng nhưng lại rất mạnh mẽ. Đọc mấy cuốn tiểu thuyết này xem ra cũng có ích đó chứ!

- Ô, Neji-kun lại chọc Hinata-sama khóc rồi sao?_1 thanh niên tộc Hyuuga khác bước vào từ ngoài cửa

- Kou, tôi đâu có ..._Neji gằn giọng, có vẻ giận dữ

- Tôi đùa đó mà. Sao dễ nổi nóng vậy?_Kou cười xoà_Hiashi-sama bảo tôi qua gọi cậu và Hinata-sama đến gặp. Có lẽ là chuyện quan trọng.

- Tôi biết rồi. Cảm ơn anh, Kou-san!

Hinata nhanh chóng thu dọn sách và khăn giấy đưa vào phòng trong.

. . .

Một lúc sau hai anh em đã có mặt tại phòng khách của Tông gia phủ để gặp Hiashi. Trong phòng lúc đó còn có 2 người khách lạ, một nam và một nữ. Nhìn băng đeo đầu của họ thì là ninja của làng Iwa(làng Đá), thuộc Tsuchi no Kuni(Thổ Quốc). Ngồi đối diện với họ là Hanabi. Cạnh con bé còn có hai cái gối để trống. Hiashi ngồi ở chính giữa phòng khách.

Nhìn thấy Neji và Hinata đến trước cửa, Hiashi nói:

- Hai đứa vào đây đi!

Neji và Hinata lật đật bước vào. Tim Hinata đập thình thịch liên hồi, nhất là khi cô cảm thấy hai người khách lạ chăm chăm nhìn mình từ đầu đến chân, trên gương mặt còn hiện rõ câu hỏi: “Đây là Hyuuga Hinata à?”.

Đó không phải là điều mà Neji chú ý nhất. Bình thường Hiashi-sama không bao giờ tiếp khách tại phòng khách của Tông gia phủ, đặc biệt là với người ngoài làng. Hai người khách này Neji chưa gặp bao giờ. Họ còn rất trẻ, người nam chỉ trạc tuổi anh là cùng. Rõ ràng 2 người này giữ vị trí rất quan trọng đối với Hiashi-sama.

Đợi cho đến khi hai người họ ngồi ngay ngắn, Hinata mới tiếp tục:

- Như đã nói từ trước, đây là Hyuuga Hinata, con gái đầu của ta. Còn kia là Hyuuga Neji, là cháu trai ta và cũng là người bảo vệ cho con bé_ông tiếp tục chỉ vào người ngồi cạnh ở phía bên phải_Hai đứa, đây là Mochitsuki Natsume, con trai trưởng tộc Mochitsuki ở Iwa. Kế bên là Mochitsuki Konami, người bảo vệ cho Natsume-san.

Hinata và Neji cúi đầu chào. Hai người kia cũng cúi đầu chào lại. Anh chàng Natsume nhìn đẹp trai và khá thân thiện. Còn cô gái têm Konami có vẻ lạnh lùng và lãnh đạm. Hinata có cảm giác cô ấy nhìn mình không mấy thiện cảm.

- Hôm nay Natsume-san đến đây là để thực hiện lời hẹn giữa tộc Hyuuga và tộc Mochitsuki. 12 năm trước, ta và Mochitsuki-sama đã gặp nhau và có lập hôn ước cho con và Natsume-san. Nói cách khác, đây là chồng chưa cưới của con đấy, Hinata.

Cả Hinata, Neji và Hanabi đều há hốc bàng hoàng, đặc biệt là Hinata. Cuốn tiểu thuyết cô mới đọc xong lúc sáng giờ đang tái hiện ngay trước mắt cô.

- Cha …cha vừa nói gì vậy? Con …con không nghe nhầm chứ?_Hinata lắp bắp hỏi lại

- Xin lỗi vì ta đã không nói chuyện này với con sớm hơn. Ta không nghĩ là Natsume-san lại đến sớm thế. Nhưng thôi, trước sau gì 2 đứa cũng lấy nhau mà. Giờ con cũng nên giới thiệu sơ qua bản thân mình cho chồng con biết đi, Hinata.

- Tại sao cha lại làm thế với con?_cô chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh này, cô không muốn mình giống như nhân vật nữ chính đó_Tại sao cha lại tự mình định đoạt tương lai của con?

- Hinata-sama, xin hãy bình tĩnh đã!_Neji lay khẽ tay cô em họ

- Con không chấp nhận!_đôi mắt Hinata trở nên giận dữ và quyết liệt chưa từng thấy_Con không muốn lấy người mà con không yêu!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước thái độ của Hinata, đặc biệt là Hiashi. Ông không ngờ cô con gái lúc nào cũng nhút nhát, rất nghe lời lại phản ứng mạnh mẽ như vậy. Ông đã đoán là Hinata sẽ phản đối khi nghe chuyện, nhưng ít ra con bé cũng nên nói “Cho con suy nghĩ thêm” hoặc “Con chưa muốn lấy chồng”, đằng này lại nổi cáu lên với ông trước mặt khách khứa như thế kia. Con bé không giữ thể diện cho ông chút nào cả.

- Hinata, cư xử cho cẩn thận!_Hiashi gằn giọng

Hinata giật mình, vội cúi gằm xuống. Cô nhận ra mình đã phản ứng thái quá, nhưng chuyện này thực sự làm cô quá bất ngờ.

- Vậy là con từ chối?

- Vâng_dù đã cố kìm nén nhưng giọng nói vẫn không giấu nỗi sự giận dữ

Hiashi nghiêm mặt nhìn Hinata. Cô ấy vẫn không thay đổi thái độ. Ông đành quay sang nói với người thanh niên ngồi bên cạnh :

- Xin lỗi cậu, Natsume-san ! Cũng do con bé quá bất ngờ. Hãy cho nó thêm thời gian.

- Không cần vội, Hyuuga-sama !_Natsume cúi đầu_Tôi rất hiểu tâm trạng của Hinata-san. Lúc mới nghe cha tôi nói chuyện này, tôi cũng phản đối quyết liệt lắm. Nói thật, mục đích tôi đến đây chính là để xin Hyuuga-sama hủy bỏ hôn ước.

Hiashi hơi nảy người vì kinh ngạc. Hinata ngẩng đầu lên nhìn Natsume bằng 1 ánh mắt sửng sốt, vui mừng quá đỗi và sự biết ơn sâu sắc. Anh ta mỉm cười đáp lại cô, rồi quay qua nói tiếp với Hiashi :

- Tuy nhiên, sau khi gặp con gái sama, tức Hinata-san đây, tôi đã đổi ý. Tôi thực sự muốn lấy cô ấy.

Có cảm giác như một dòng điện chạy dọc từ đỉnh đầu rồi đi dọc sống lưng. Có cảm giác như mình đang leo thang lên với lấy 1 vì sao, gần như chạm được tới nó sau khi trải qua bao gian nan vất vả, thì cái thang đột ngột biến mất, và thế là rơi té cái “Bịch”. Hinata há hốc, quá bất ngờ đến không thốt nổi lời nào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét